Đường Tinh Tinh nói: “Độc hạ trong nước trà Cổ Quỳnh uống, có thể
thấy được hung thủ không phải đột nhiên nổi sát tâm, mà đã suy ngẫm
nhiều. Nếu là Sở Việt, hắn tuyệt đối sẽ đến thương lượng với ta.”
“Như vậy,” Đỗ Phi Phi nhìn mắt nàng chậm rãi hỏi, “Cũng không phải
côhạ thủ?”
Đường Tinh Tinh thản nhiên nói: “Nếu ta muốn xuống tay, ta tuyệt
không không dùng ‘Hỏi quân bao nhiêu sầu’ giá họa cho hắn!”
Trong lòng Đỗ Phi Phi suy xét một hồi, cảm thấy rất có đạo lý. Nếu
dùng loại độc khác, vụ án sẽ không dễ dàng tra xét như vậy.
“Vậy côcảm thấy…… có thể là ai?”
Đường Tinh Tinh trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Vì sao côphải điều
tra vụ án này?”
Đỗ Phi Phi không chút nghĩ ngợi, đương nhiên nói: “Bởi vì Diệp Thần
bảo ta đến tra.”
“Thế vì sao Diệp đại hiệp phải điều tra vụ án của Đường Môn chúng
ta?”
Đỗ Phi Phi nói: “Cái này ta biết, hình như vì Sở Việt là con riêng của
sư đệ Thanh Vân thượng nhân.”
“……” Đường Tinh Tinh giật mình.
Đỗ Phi Phi cười nói: “Cho nên côkhông cần lo lắng hắn không qua
được cửa của mẫu thân cô. Có nhà thông gia là Thanh Vân thượng nhân,
nói vậy toàn bộ Đường Môn đều nên vui mừng.”
Đường Tinh Tinh chậm rãi nói: “Sở Việt quả thật là cô nhi. Nhưng hai
năm trước, hắn đã tìm thấy cha mẹ đẻ của mình, bọn họ chỉ là người làm