TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 372

Hôm sau Đỗ Phi Phi tỉnh dậy, cảm giác tinh thần sảng khoái, nhiều

ngày ưu sầu mệt nhọc dường như chỉ trong một đêm đã bay xa.

Nàng đẩy cửa sổ ra, đang chuẩn bị thưởng thức một buổi sáng an bình

hiếm hoi, nhưng nụ cười lại đột nhiên cứng đờ.

Ngoài cửa sổ, một bóng người quần áo như tuyết trắng đang ngồi ở

trong đình, ung dung tự tại, nâng chén thưởng trà.

Đỗ Phi Phi âm thầm hô không ổn, nhẹ nhàng kéo cánh cửa khép lại

từng chút một.

Mắt thấy cửa sắp đóng hoàn toàn, giọng nói quen thuộc đến không thể

quen thuộc hơn chậm rãi lọt qua khe hở tiến vào trong lỗ tai nàng —

“Phi Phi à.”

Trong lòng Đỗ Phi Phi kêu rên, nhưng thân hình lại như chớp giật, từ

cửa sổ nhảy ra, đứng ở thềm đá cách đình mát ba bước, cười ha hả nói:
“Ngươi cũng tìm đến Tinh Tinh sao, thật là khéo.”

“Không khéo.” Diệp Thần buông chén trà, ánh mắt sáng ngời nhìn

thẳng nàng nói: “Ta vì ngươi mà đến.”

……

Đỗ Phi Phi lén lút lui nửa bước, “Ngài thật sự là quá khách khí rồi. Có

chuyện gì sai người đến gọi ta là được, cần gì phải đích thân tới? Thật sự là
tội lỗi tội lỗi.” Sáng sớm đã ra ngoài dọa người, đúng là tội lỗi.

Hàng lông mày của Diệp Thần hơn nhíu lại, “Ngươi không muốn nhìn

thấy ta như vậy sao?”

Cái đó còn phải hỏi sao? Còn mệnh ai lại muốn mất mạng? Sống sót ai

không muốn thoải mái?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.