Diệp Thần đi đến phía sau Đỗ Phi Phi, thong thả mở miệng hỏi:
“Ngươi nói ngươi là hung thủ, thế lý do giết người?”
Vẻ mặt Đường Hồ Lô không chút thay đổi, nói: “Tranh giành tình
nhân.”
……
Đường Hồ Lô sẽ cùng người khác tranh giành tình nhân sao?
Đỗ Phi Phi có loại ảo giác đi đường đụng vào quỷ.
Diệp Thần hứng thú nói: “Ồ? Thế đối phương là ai?”
Đường Hồ Lô lạnh lùng nói: “Không có quan hệ với ngươi.”
“Sao lại không có quan hệ?” Tay Diệp Thần đột nhiên khoác lên vai
Đỗ Phi Phi, cười tủm tỉm nói, “Nhỡ cùng một người thì sao?”
Mặt Đỗ Phi Phi đột nhiên như có lửa đốt.
Đường Hồ Lô dường như bị hắn hỏi đến không kiên nhẫn, lạnh nhạt
nói: “Ngươi không giết ta?”
Diệp Thần mỉm cười nói: “Nếu như ta muốn giết con trai của chưởng
môn Đường Môn trong Đường Môn, ta chỉ dùng hai phương pháp.”
Đường Hồ Lô nhìn hắn.
“Đem Đường Môn từ trên xuống dưới giết sạch.” Trên mặt Diệp Thần
vẫn treo nụ cười sáng lạn như trước, giống như miệng nói không phải loại
chuyện giết người diệt môn tanh máu, mà là chuyện đi ngắm cảnh kết bạn
phong nhã, “Hoặc là, làm màngười không biết, quỷ không hay.”
Đường Hồ Lô không nói một lời, quay đầu bước đi.