TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 652

Diệp Thần mỉm cười, tỏ vẻ mình đang chăm chú lắng nghe.

“Người bình thường, nhất là nữ tử bình thường đều không thích ngủ

trên sàn. Cho dù là gian phòng kia có xa hoa thế nào đi chăng nữa.” Đề tài
đã nói ra, có xu thế thao thao bất tuyệt, “Hơn nữa cho dù là ai cũng không
có sở thích coi độc dược là đường ăn, ngay cả người của Đường Môn, bọn
họ cũng chỉ thích đem độc dược cho người khác ăn. Chuyện nhảy sông nếu
không phải rơi vào tình thế bất đắc dĩ, không ai muốn làm. Ngươi xem, lúc
trước Sở Bá vương thà rằng tự vận cũng không nhảy, đã chứng tỏ rằng sông
nước chảy xiết là chuyện nguy hiểm cỡ nào. Cho nên, lần sau nếu muốn
đẩy người xuống nước phải chú ý đến tâm tình của người ta. Còn nữa, ăn
thịt là một chuyện quan trọng!” Nàng cố gắng nhấn mạnh, “Vô cùng quan
trọng. Không có thịt, ăn cơm không có dục vọng. Không có thịt, nhân sinh
vốn không có hy vọng. Không có thịt, sống chính là thất vọng. Cho nên,
thịt, rất quan trọng. Có thịt ăn, cho dù là dân chạy nạn đang đánh nhau,
cũng có thêm chút hi vọng. Không có thịt ăn, đánh nhau cũng chẳng khác
gì tự sát.”

Đỗ Phi Phi nói hết một hơi, mới phát hiện lúc này Diệp Thần im lặng

khác thường.

Nếu như đã bất chấp tất cả, như vậy nói nhiều là sai, nói ít cũng là sai,

chẳng bằng sai cả một lần. Cuối cùng nàng tổng kết: “Diệp Thần đại nhân,
tục ngữ nói rất hay, thiên hạ nơi nào không có hoa tươi, tội gì phải ngược
đãi một cọng cọ? Ngươi ngẫu nhiên có thể khai thác tầm mắt, hô hấp không
khí mới mẻ, nhìn những hoa hoa cỏ cỏ khác, để bọn họ cũng có cơ hội rèn
luyện……”

“Cho nên……” Diệp Thần chậm rãi mở miệng.

Đỗ Phi Phi lập tức không dám lên tiếng, lồng ngực vừa mới còn ưỡn

ra thoáng chốc rụt trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.