TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 73

Nếu không đáp ứng, có vẻ như Đường Môn rất hẹp hòi, ngay cả một

phần cơm tù cũng keo kiệt. Nhưng nếu đáp ứng, lại giống như ngầm thừa
nhận ‘đi theo Kiếm Thần không có cơm ăn, còn không bằng trở thành
phạm nhân của Đường Môn’.

Nhưng dù sao hắn cũng là Chưởng môn một phái, có sóng to gió lớn

nào chưa gặp qua, Đường Khôi Hoằng rất nhanh đã pha trò chống đỡ lại:
“Đỗ cô nương nói đùa rồi, ngươi đi cùng Diệp đại hiệp, là khách quý của
chúng ta, Đường mỗ sao có thể để ngươi đến ở trong nhà tù?”

Đỗ Phi Phi ghé vào một gian nhà tù, xuyên thấu qua hàng rào sắt nhìn

phạm nhân bên trong đang ăn thịt nướng, trong lòng hâm mộ không nói nên
lời.

Nàng thật sự cảm thấy, ở tốt, không bằng ăn no. Đi theo Kiếm Thần,

không bằng vào địa lao Đường Môn. Đáng tiếc, tổng kết tốt vẫn không
bằng lĩnh ngộ sớm.

“Phi Phi.” Diệp Thần khẽ liếc mắt nhìn nàng, ánh sáng trong mắt biến

mất, con ngươi đen sâu không lường được, “Ngươi muốn ăn thịt nướng?”

“Ừ.” Đỗ Phi chôn oán hận xuống đáy lòng, xoay người nở ra một nụ

cười so hoa hướng dương còn sáng lạn hơn, lòng tràn ngập chờ mong nhìn
hắn.

“Ta biết rồi.” Hắn gật gật đầu, quay lại nói với Đường Khôi Hoằng,

“Ta gần đây muốn ăn chay, thức ăn sau này tuyệt đối không cần đưa thịt cá
đến.”

“……”

Diệp Thần đại nhân, ngươi có nhất thiết phải dồn cả hai vào đường

chết thế không? Đỗ Phi Phi quyết định luyện thiền ngậm miệng, không có
việc gì không nói lời nào, có việc lại càng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.