Quả nhiên, Đỗ Phi Phi vừa ngồi xuống, Diệp Thần cũng chậm rãi
bước vào.
Hắn vừa tiến vào, Đỗ Phi Phi và Đường Tinh Tinh lập tức cảm nhận
được một cơn gió lạnh thấu xương thổi đến.
Đường Tinh Tinh kéo ống tay áo Đường Hồ Lô, cười nói: “Tam ca,
huynh nói xem có khéo hay không, lại có thể gặp được Diệp đại hiệp và Phi
Phi ở chỗ này.”
Đường Hồ Lô cúi đầu, yên lặng rót rượu.
Diệp Thần ngồi bên tay trái Đỗ Phi Phi, đối mặt với Đường Hồ Lô.
Đường Hồ Lô rót đầy ly rượu, đặt lên bàn, đưa đến trước mặt Diệp
Thần, “Uống.”
Sắc mặt Diệp Thần bất động, “Không uống.”
“Không dám?”
“Khinh thường.”
Đỗ Phi Phi sớm biết gặp phải cảnh tượng như thế này, thà rằng đói
bụng hơn nữa, cũng tuyệt đối không lôi kéo Diệp Thần vào tiệm cơm.
Nhưng thế sự là như vậy, càng không muốn xảy ra, nó càng phải xảy ra.
Đường Tinh Tinh tiếp tục giảng hòa: “Tâm tình Tam ca không được
tốt.”
Đỗ Phi Phi hiếu kỳ nhìn nàng.
Đường Khai Tâm chết, tâm tình không tốt nên là Đường Tinh Tinh
mới đúng?