TIỂU LONG NỮ - Trang 56

sập! Tu tu, tu tu! Mua kính đi! Thưa các ông các bà. Kính này là kính vạn
hoa. Đeo vào đôi mắt sáng loà như sao.., Mua kính đi! Mua kính đi…
Chi đến gần, vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn vào công viên nước.
Khôi nhìn thấy con, vẫy tay:
- Con ơi, mày nhìn vào đấy làm gì… Đấy là thế giới phù hoa, mày nhìn
vào đấy làm gì.. Mày đã bỏ học, mày nhìn vào đấy làm gì? Ở đấy không có
tàu hỏa, không có sầm sập, tu tu. Thế giới này đang phân hóa. Để bố bán
kính lấy một tỷ đồng bố xây cho mày cái nhà… Trong nhà có cả bể bơi,
nước phun từ sáng đến chiều… Mày nằm trên ghế sô-pha, ăn kem Tràng
Tiền, hát nhạc Trịnh…
Có một ông khách đi qua. Khôi kéo tay ông khách, giả lả:
- Mua kính đi ông. Kính này là kính vạn hoa. Đeo vào đôi mắt sáng loà
như sao… Chỉ có 12 nghìn đồng bạc… Chỉ bằng cho ông súc miệng một
cốc nước lọc ở quán Cafe Paris Deli… Kính tốt đấy, mắt kính Hàn Quốc
hẳn hoi. Tôi thề với ông như vậy.
Ông khách hàng thử kính. Khôi đưa cái gương ra. Chi đứng bên cạnh
nhìn lên.
Khôi săn đón xung quanh ông khách:
- Ông thử xem? Có đúng tài tử điện ảnh Clark Gable không nào… 12
đồng bạc… Ông bói đâu ra một thứ giá cả bèo bọt thế này… Sầm sập, tu
tu! ông đeo kính đi lên tàu hỏa. Ông bước vào toa hạng nhất… Ông hát
nhạc Trịnh, rồi ông nối vòng tay lớn với tất cả mọi người… Thế là ông
bước một bước lên giới thượng lưu chỉ nhờ đôi kính. Mười hai đồng bạc
không hơn không kém?
Chi đứng bên cạnh ông khách, nhón lấy cái ví da trong túi quần. Khôi
nhìn thấy, nháy mắt với cô con gái láu lỉnh.
Ông khách lấy ví, lục lọi các túi, thấy mất ví, hốt hoảng:
- Trời ơi? Chết thật… Không biết rơi ví đâu rồi.
Khôi săn đón:
- Ông mới ở công viên nước đi ra phải không?
Ông khách lúng túng trả lời:
- Vâng… Tôi vừa ở đấy đi ra… Lúc nãy, tôi còn lấy ví trả tiền cơ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.