TIỂU LONG NỮ - Trang 73

Đức biết công việc của mình là một công việc khó và hay bị hiểu lầm.
"Không có cảnh sát thì không có văn minh". Đức mong muốn góp một
phần công sức cho sự văn minh của đất nước, một việc tưởng là dễ nhưng
khó vô cùng.

40
Trời nắng như thiêu. Không khí oi bức lạ thường. Hà Nội đang trong những
ngày cuối hè, đầu thu, mưa nắng thất thường.
Trước cửa nhà Chi ven đường tàu hỏa đông nghẹt người. Ở ngoài cửa,
Khôi, bố của Chi đã cho treo tấm biển đề: "Nghỉ cửa hàng. Nhà bị hại" to
tướng.
Trong nhà và ngoài cửa xúm xít rất đông những người đứng tò mò xem.
Ở giữa nhà có kê một cái bàn làm việc.
Khôi đang ngồi đối diện với một người công an phường và ông chủ tịch
phường.
Trên tay người công an là một tập giấy tờ Khôi vừa trình báo.
Khôi nước mắt lưng tròng:
- Thưa các chú… Con bé mới có 13 tuổi đầu, trong trắng, ngây thơ…
Xác nhận y tế rõ ràng "ở trong âm đạo có xác tinh trùng".
Giời ơi là giời. Thế là thế nào? Thằng Nguyễn Quốc Lương là yêu râu
xanh chứ còn gì nữa? Đạo đức ở đâu? Luật pháp ở đâu? Tôi gửi đơn kiện
này với đủ tang chứng, vật chứng rõ ràng. Chúng tôi bị hại? Chúng tôi có
quyền đòi hỏi lẽ phải. Hiếp dâm trẻ em là tội tày đình, trời không dung, đất
không tha. Không thể tha thứ cho thằng ấy được.
Ông chủ tịch phường ngăn lại:
- Bác Khôi! Bác cứ bình tĩnh! Cái gì cũng có pháp luật, bác cứ yên tâm.
Chúng tôi rồi sẽ xem xét…
Khôi đỏ mặt tía tai:
- Vâng! Tôi yên tâm chứ… nhưng xin cha nội không thể cứ cưa mũi tên
như thế. Tôi sẽ gửi đơn kiện này lên thành phố, lên cao nữa… Phải làm cho
ra môn ra khoai.
Người công an xem xét giấy tờ, nhận xét:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.