TIỂU LONG NỮ - Trang 75

nhưng không có tín hiệu trả lời.
- Thế là nguy rồi - Thúy Nga nghĩ - Khinh suất, kiêu ngạo… Thế là anh
ấy đã tụ chuốc họa vào mình.
Thúy Nga biết một khi báo chí đã đưa tin rầm rộ thì nghĩa là sự nghiệp
của Lương đã đi đứt vô phương cứu chữa.
Bất giác, cô thở dài, luống cuống không biết mình đang ở đâu, định đi
đâu.

41
Lương choáng người khi đọc xong tập báo mà người thư ký mang vào
buổi sáng. Mồ hôi rịn ra hai bên thái dương.
Thế là mất hết! Thế là vô phương cứu vãn.
Ô nhục! Làm sao có thể thanh minh được với mọi người khi mà chứng
cớ đã rất rõ ràng, lại được đăng tải ở tất cả các tờ báo lớn?
Lương vò nát tờ đơn kiện của gia đình Khôi. Phen này ra tòa là chắc.
Làm sao thoát khỏi búa rìu pháp luật?
Lương lo lắng nghĩ. Điều Lương lo sợ lúc này là sự việc không phải chỉ
dừng ở mức có thể ỉm đi cho xong chuyện được. Từ việc này sẽ lan sang
việc khác. Hay là đã có kẻ nào gài bẫy? Không? Không đời nào! Tất cả chỉ
là do sự khinh suất không đáng có.
Lương đi đi lại lại, đầu ong ong như có muôn vàn mũi kim đâm vào.
Không còn có mặt mũi nào để nhìn vợ con, thiên hạ.
Chỉ còn cái chết giải thoát tất cả - Lương nghĩ - Sống sẽ chỉ chuốc ô
nhục vào mình…
Lương sợ hãi khi nghĩ đến buổi sáng nay khi đến công sở. Tất cả mọi
người đều lảng tránh Lương. Ngay cả viên thư ký trung thành cũng biến
đâu mất. Khi Lương vào phòng, chỉ thấy có một tập báo in sự việc của
Lương ở trên mặt bàn.
Lương khóa cửa phòng ngồi im suy nghĩ cả ngày, không ăn, không
uống. Đã hết giờ làm buổi chiều rất lâu, Lương mới lén mở cửa phòng
trông ra ngoài. Mọi người đã về từ lâu, không còn bóng một người nào.
Lương lén lút rời khỏi công sở, gọi một chiếc xe bảo đi về cầu Thăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.