TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 1372

như “Em còn nhỏ, con đường tương lai vẫn còn rất dài…”, “Đừng tạo áp
lực cho mình quá lớn, không có gì đáng phải sợ hãi cả”, đại loại như vậy…
Nhưng mà, ngay giờ phút này, đối diện lắng nghe Tiếu Lang nói lại chính là
Trầm Tử Hằng cùng Viên Thần Duệ, hai người cũng đã từng trải qua nổi
khổ ải khi phải thi vào đại học cùng với những muộn phiền tương tư thời
tuổi trẻ,

“Haiz, thằng nhỏ này…” thầy Trầm lắng nghe xong lời Tiếu Lang kể lại,

chợt nhẹ nhàng cười một tiếng.

Tiếu Lang nghi hoặc ngước mắt nhìn thầy Trầm, ánh mắt vẫn như cũ đỏ

hồng, biểu tình như vậy quả thực đúng là phải phố hợp với bộ mặt như Tiếu
Lang lúc này, mới có thể biểu hiện ra tựa như bản thân đã chịu phải cái gì
ủy khuất vô cùng to lớn vậy.

Thầy Viên đáy mắt cũng là đầy ắp ý cười, không rõ đang suy nghĩ đến

cái gì, mà cánh tay anh nhẹ nhàng vươn ra đặt trên nệm tựa sofa sau lưng
thầy Trầm, thoạt nhìn tựa như là thầy Trầm đang ngồi dựa vào lòng của
thầy Viên vậy.

Trầm Tử Hằng chợt nhớ đến, năm ba của Viên Thần Duệ lúc ấy, tựa hồ

cũng từng trải qua giống như thế này.

Nhưng là khác với Tiếu Lang, Viên Thần Duệ là ngay từ năm nhất mới

vào luôn luôn giữ thành tích vững vàng ở mười hạng đầu toàn khối, là học
sinh “cưng” của tất cả các giáo viên.

Tên nhóc kia lúc ấy thích nhất là mỗi lần thi được điểm tối đa môn Vật

lý liền chạy đến chỗ mình đòi quà thưởng, có lần cư nhiên còn dám đề nghị
với mình, bảo nếu như có thể thi được hạng nhất toàn khối thì mình phải
đồng ý một yêu cầu của nó… Ha ha…

Nhưng ngay tại năm học thứ ba, thiếu niên kiêu ngạo trong một lần thi

thử chợt sẫy chân, từ top 10 trượt ra khỏi top 50, đối với một đứa bé luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.