TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 577

A… Nhất định là do mình tưởng niệm quá độ rồi!

Xa xa, thấp thoáng bóng thiếu niên mặc kiện áo bông màu lam nhạt,

đang lắc lư hướng về phía này bước đến. Thiếu niên đeo trên lưng một cái
túi đựng sách thật to, khăn choàng cổ cùng bao tay, mũ đều đầy đủ, thoạt
nhìn giống như một con gấu bắc cực con cồng kềnh.

“Anh~~~!” Tiếng kêu trong trẻo của thiếu niên vẳng lên trong không

khí, tựa như muốn chứng thực những mơ mộng của Vương Mân là thật…

“Tiểu Tiểu…” Vương Mân theo bản năng mở rộng hai cánh tay ôm lấy

thiếu niên nhào về phía mình, tiếng nói có chút run rẩy biểu hiện rõ tâm tình
lúc này của cậu…

☆ ☆ ☆

Theo lý mà nói, Tiếu Lang mới là người kích động nhất kìa : trong lòng

cứ mãi nhớ tới một người, hi vọng người nọ sớm xuất hiện một chút, lại
một giây tiếp theo đó, người nọ chợt xuất hiện trong tầm mắt của mình…
Cảm giác lúc ấy, phải nói như thế nào nhỉ?

Hai người ôm lẫn nhau trong chốc lát, lẫn nhau dụi dụi mặt của đối

phương.

Vương Mân nhéo nhéo hai cái lỗ tai bị đông lạnh khiến cho đỏ ửng cả

lên của Tiếu Lang, tuy rằng rất muốn rất muốn Tiểu Tiểu trở về trường sớm
một chút, nhưng thực sự không ngờ lại sớm như vậy, bây giờ là mấy giờ a,
tới sớm đến thế nhất định là phải thức dậy rất sớm…

Tiếu Lang tháo găng tay xuống, dùng bàn tay nóng ấm của mình áp lên

gò má lạnh lẽo của Vương Mân, xoa một chút xoa một chút, như muốn
dùng động tác này để diễn tả cảm xúc hưng phấn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.