Nghe xong cả gia đình bật cười ha ha, Thẩm Mặc nhìn cô một cái, mặt
ra vẻ suy nghĩ: anh đẹp trai là lỗi của anh sao?
Kết quả của cuộc họp mặt gia đình hạnh phúc là Thẩm gia là một đại
gia đình, cho dù là đăng kí kết hôn từ bao giờ thì hôn lễ long trọng vẫn
không thể thiếu. Nghe xong Chu Dĩ Mạt bắt đầu khẩn trương, ngày cưới
càng đến gần thì cô càng rầu rĩ, ăn không ngon ngủ không yên.
Mấy ngày nay Thẩm Mặc vừa chuẩn bị hôn lễ vừa chuẩn bị cho cô
một bất ngờ lớn, nhìn cô mấy ngày nay khác thường không khỏi cau mày:
“Sao vậy? Sợ công khai kết hôn với anh sao? Vẫn chưa bằng lòng ở bên
cạnh anh?”
Chu Dĩ Mạt lắc đầu một cái: “Em có chút không quen.” Thẩm Mặc bật
cười ha ha: “Em mà cảm thấy quen thì anh liền muốn khóc.Anh cũng là lần
đầu tiên kết hô, a cũng khẩn trương vậy!”
“Thẩm Mặc…” Chu Dĩ Mạt kéo tay anh: “Em hiểu rõ anh là vì cái gì
mà kết hôn nhưng dù sao đi nữa việc anh kết hôn với em cần cho ba mẹ em
biết.”
Lời này cũng không sai, dù cho ở phương diện nào mà nói thì vẫn phải
thông báo cho cha mẹ cô, anh gật đầu một cái, nói: “Ừ, chưa kể anh còn
chưa đến thăm hỏi cha mẹ em.”
“Em…Bởi vì chuyện của Chu muội, họ đã cắt đứt quan hệ với em.”
Chu Dĩ Mạt giống như nhớ ra chuyện đau lòng ngày xưa, trên mặt tràn
ngập vẻ đau buồn: “Những năm gần đây, em đã không còn liên lạc với họ,
em không biết làm sao đối mặt với họ.”
Thẩm Mặc nhẹ nhàng ôm cô vào ngực, vuốt đầu cô, nói: “Mạt Mạt, tất
cả đều là lỗi của anh. Mấy năm nay đã để em gánh vác trách nhiệm của anh