TÌM CHỒNG - Trang 127


Anh ở trong một khu nhà cũ nằm ngay sau dãy phố biển mà chúng tôi vừa
đi dạo. Đó là một căn hộ đơn sơ, mới bước chân vào là phòng khách rộng
thênh thang vì chẳng có mấy đồ đạc ngoài một chiếc ghế sa lông, một bàn
nước, một cái tivi cũ, (có lẽ cũng từ thời sinh viên như cái xe ô tô), và mấy
giá sách. Ba cái phong bì màu đỏ chứa đĩa phim hãng Netflix gửi nằm trên
bàn nước. Phía bên trái phòng khách là một khoảng bếp tối om, lạnh lẽo
như bị bỏ quên lâu rồi.
Anh đem cho tôi một cốc nước, bật TV lên, bỏ một đĩa vào đầu DVD và
hỏi:
-Anh tắt đèn để xem phim nhé.
Tôi ừ hữ. Thế nào cũng được. Tôi chẳng nghĩ được gì nữa rồi.
Tôi ngồi bên mép đi văng. Anh cũng ngồi xuống cạnh nhưng ngồi sâu hơn
phía đằng sau. Tôi như nghe rõ tiếng thở trong bóng tối, như nhìn rõ cái
cách anh cựa quây, và choàng tay trên đi văng như muốn ôm lấy tôi làm
nóng rực trong không khí một nỗi ham muốn đến ngạt thở.
Tôi ngồi thẳng lại, không tin ở bản thân mình nữa, tôi chỉ còn một ý nghĩ
bừng bừng trong đầu, run rẩy trong thân thể, là tôi muốn nhắm mắt lại và
dựa lưng vào chiếc đi văng kia, nơi mà tôi biết là cánh tay êm ái của anh
giang sẵn chờ ở đó.
Tôi nuốt khan trong cổ họng, nhìn quanh căn phòng. Ánh sáng từ chiếc ti vi
loang loáng chiếu, vài đồng đô la vương vãi trên chiếc bàn nước, một
quyển tạp chí rơi trên sàn nhà, tôi nhặt lên bàn và đọc thấy “ Hội cựu sinh
viên MIT”.
- Phim gì vậy anh?
- The Motorist.
Tôi lại cắm mặt vào ti vi. Vẫn không quay lại, tôi cảm thấy anh vươn người
lại gần hơn, và đặt tay lên bàn tay tôi. Hơi ấm từ bàn tay mềm tỏa ra làm tôi
choáng váng. Tự nhiên, tôi đặt bàn tay còn lại lên tay anh, ve vuốt. Tôi
chưa thấy tay ai mềm thế này.
Với ý nghĩ ấy, tôi quay lại mỉm cười. Vừa chạm vào ánh mắt tôi, anh bất
ngờ hôn lên môi tôi một nụ hôn say mê và quyết liệt làm mọi giác quan của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.