TÌM CHỒNG - Trang 125

Và tôi bước chân vào, hồi hộp, lạ lẫm, dò đẫm, xôn xao.
Anh nói đầy ý nghĩa:
- Đúng rồi, đáng ra là anh nên gọi điện cho em.
Tình thế thay đổi nhanh chóng. Cái thái độ giống như từ từ mặc kệ lúc nẫy
biến mất. Anh chuyển sang giọng vui thích tán tỉnh tôi với một ánh mắt đầy
ngưỡng mộ:
- Em nhuộm tóc từ bao giờ? Màu này rất hợp vớI em.
- Cám ơn anh. Tôi mỉm cười.
Tôi cũng không thể rời mắt khỏi anh. Khuôn mặt thân yêu ngay đối diện,
chỉ cách trong gang tấc làm cho nụ cười không thể tắt trên môi. Và kìa, anh
trò chuyện và dành mọi sự chú ý cho tôi, ánh mắt mỗi lúc thêm ngưỡng mộ,
ngỡ ngàng và vui sướng. Tim tôi vẫn đập thình thịch, bởi tôi vừa mong đợi
vừa hồi hộp trước cái điều lòng ước ao hình như vừa được sinh ra và lớn
lên nhanh như thổi từng phút giây, khi tôi ngồi đây mỉm cười nhìn vào mắt
anh. Tôi cố giữ một giọng nói tự nhiên và thái độ hài hước. Tôi nói liên tục
về bộ phim “Những cô gái xinh đẹp”, về những món ăn Ý, về bạn bè ở cơ
quan. Tôi nói để che giấu nỗi bối rối. Tôi nói vì tôi sợ khi nếu ngừng lại,
cái ánh sáng vừa sinh ra trong đôi mắt kia sẽ biến mất. Tôi nói vì không
biết làm thế nào với cảm giác sung sướng như vỡ bờ đang dâng hứng khởi
lên trong lòng bởi một điều kỳ diệu đang diễn ra.
Dịu dàng lan tỏa trong không gian là tiếng đàn piano. Người nghệ sĩ vừa
đàn vừa hát một bản tình ca của Frank Sinatra:
“Xin hãy cẩn thận, đó là trái tim em.
Đó không phải là cái cái đồng hồ của em mà anh đang cầm giữ, đó là trái
tim em
Đó không phải là mẩu giấy em gửi cho anh và anh nhanh chóng đốt đi
Đó không phải là cuốn sách em cho anh mượn và anh không bao giờ đem
trả lại
Xin hãy nhớ, đó là trái tim em
Đó là trái tim mà em sẵn sàng tách khỏi
Để cho anh cầm lấy, để anh gìn giữ hoặc anh làm tan vỡ,
Nhưng trước khi anh bắt đầu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.