TÌM CHỒNG - Trang 123

- Anh nhớ chứ, chúng ta gặp nhau khoảng một năm trước…
Anh và em cùng đi xem một bộ phim…
Chúng ta đi ăn phở.
- Anh còn nhớ phim gì không?
- Ừm, phim …., anh không nhớ.
- Phim Closer.
Đó là bộ phim về những đôi trai gái yêu nhau rất nhiều rồi trở thành hận
nhau rất sâu. Tôi còn nhớ chúng tôi ngồi cạnh nhau trong rạp tối om. Và
anh khẽ chạm tay vào đầu gốI tôi…
Đến bây giờ tôi vẫn còn tự hỏi: “Liệu đấy có phải là một dấu hiệu anh gửi
cho tôi rằng anh muốn tiến tới mà tôi đã bỏ qua?”. Lúc đó, tôi ngồi im, mắt
nhìn chằm chằm lên màn ảnh, trong khi cả cơ thể tôi bảo tôi rằng hãy vươn
tay ra, chạm vào tay anh. Nhưng tôi dường như không cử động nổi. Tôi đã
không làm gì cả.
- Chúng ta đi đâu vậy? Tôi hỏi.
- Anh cũng không biết. Tùy em. Em muốn đi đâu?
Tôi cắn môi. Tôi nhớ cú điện thoại trước đó hỏi lại địa chỉ nhà mặc dù đã
nói cho anh một lần rồi nhưng bị bỏ quên ở đâu đó. Và bây giờ, rõ ràng là
anh không chuẩn bị gì cho buổi hẹn hò này, không có kế hoạch là sẽ đi đâu
làm gì. Đây không phải là một dấu hiệu tốt. Buổi hẹn này có lẽ không quan
trọng với anh như là với tôi. Tôi thấy trước mắt thật còn nhiều thử thách.
Gạt nỗi bất an bắt đầu lẩn quất trong lòng sang một bên, tôi nói:
-Hay là chúng ta đi ăn tối ở một tiệm trên bờ biển?
- Được thôi. Anh nói.
Anh đậu xe ở sau một khu nhà rồi bước sóng đôi cùng tôi. Lúc ấy, tôi nhận
ra rằng anh cao hơn là tôi tưởng. Dáng người cân đối, khoảng 1.8m ,chỉ có
cái đầu to hơn bình thường, đặt trên một khung vai rộng làm cổ như hơi
ngắn. Anh đi như không thuộc về thế giới này, như đang suy nghĩ điều gì,
luôn cúi về phía nào đó, luôn nhìn đi đâu đó.
Chúng tôi bước vào một khách sạn nhỏ tên là La Valencia, trông vô cùng
xinh đẹp và thơ mộng nằm ngay trên con phố nhỏ. Con đường vào là một
lối đi dài với những chậu cây cảnh xanh mướt hai bên, tiến tới vòm cổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.