TÌM CHỒNG - Trang 121

chọn lấy một người, rồi ai sẽ cài váy cho đây.
Tôi nhìn vào gương và thấy một người con gái với đôi mắt to, tò mò, mỉm
cười, thoáng lấp lánh như gợi ý một đêm hè vui nhộn, môi hơi hồng với
một chút bóng lấp lánh, mái tóc dài màu đỏ thẫm khi ánh sáng rọi vào dài
vừa chạm vai trần màu ngà. Đôi giầy cao gót màu trắng với những sợi dây
nhỏ vòng quanh cổ chân trần toát lên những điều gợi ý. Như vô thức, tôi
chạm tay vào người con gái trong gương bởi cô ấy tỏa lên một làn hương
quyến rũ khó cưỡng, giống như những điều tôi cảm thấy trong lòng. Ngọt
ngào. Gợi cảm. Đắm say.
Tôi biết rằng buổi tối hôm nay tôi là một người con gái hấp dẫn. Nhưng tôi
vẫn không biết làm thế nào trong trường hợp như thế này, khi mang một
trái tim và linh hồn trần trụi gặp một người đàn ông đã vô tình đánh cắp trái
tim mình. Thật là một trò chơi không công bằng, khi anh biết tất cả những
điều tôi nghĩ về anh còn tôi lại không biết anh cảm thấy thế nào về tôi.
Rất có thể câu chuyện về chàng hoàng tử phóng ngựa trắng tới đón công
chúa ngồi bên cửa sổ là có thật. Có điều thay vì cưỡi ngựa chàng hoàng tử
của tôi cưỡi một chiếc xe nhỏ xíu và cũ kĩ, có lẽ theo anh từ thời sinh viên.
Tôi nhìn qua cửa sổ xuống đường, thấy anh bước khỏi chiếc xe cũ, mặc
quần jean, áo sơ mi, đang bước tới cửa nhà tôi.
Nhìn anh vẫn đang bước về phía cửa nhà tôi như một điều không tránh
khỏi, tôi nghĩ về những người đàn ông đã yêu tôi, có người đem tôi về nhà
giới thiệu với bố mẹ, có người muốn đeo nhẫn vào ngón tay tôi, có người
chỉ đơn giản ngưỡng mộ và yêu mến. Tôi luôn tìm được cớ để chia tay, đổ
vỡ, để chạy trốn. Tôi luôn luôn chạy đi đâu đó, tìm một ai đó. Bây giờ tôi
mới hiểu rằng “ai đó” chính là anh, người mà tôi đã tìm kiếm suốt bao
nhiêu năm trời. Cuối cùng tôi đã chứng minh được niềm tin bướng bỉnh của
tôi về một người đàn ông giống như tôi tưởng tượng, giống như tôi ước mơ.
Mọi con đường tôi đã đi qua cuối cùng chỉ để dẫn tôi tới gặp anh. Và giấc
mơ của tôi bước ra khỏi những cảm xúc bí mật trong lòng, bước trên đường
phố dưới hình ảnh một người đàn ông dưới cửa nhà.
Và chỉ một giây nữa thôi anh sẽ đặt ngón tay lên nút chuông kia và tôi sẽ
phải ra mở cửa. Tôi nhớ lại cảm giác khiếp sợ khi phải diễn tả thành lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.