TÌM CHỒNG - Trang 151

Chúng tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ra đường phố trong tiếng nhạc dìu dịu.
Jared có vẻ thích nơi này. Anh xem chừng đỡ căng thẳng hơn trước. Nhưng
hình như anh vẫn loay hoay có điều gì muốn nói.

Tôi khuấy khuấy cốc nước xoài, và giật mình khi anh hỏi:
-Em… em.. vẫn còn có bạn trai chứ?
Tôi tròn mắt nhìn anh, không ngờ Jared lại quay về chủ đề cũ. Tôi lúng
túng:
- ..Tất nhiên rồi…. Anh ấy. Anh ấy không về Hà Nội đợt này vì không còn
ngày phép.
Tôi thầm nghĩ:” Có lẽ Jared thấy tôi đi một mình nên hỏi vậy chăng? Hay
là anh cũng chẳng cần biết là tôi có bạn trai hay không.”
-Em biết không, thật là khó cho tôi ở chỗ làm khi ngồi ở ngay bên cạnh em,
trong khi, trong khi… -Anh ta giống như khó khăn tìm từ ngữ- trong khi tôi
bị hấp dẫn bởi em. Vì thế, tôi nhất định phải chuyển đi.

Tôi ngạc nhiên và chăm chú nhìn Jared, mặt anh đỏ bừng như lên cơn sốt,
nhưng anh vẫn không rời mắt khỏi tôi, bàn tay nắm vào nhau run run, cái
khung cổ áo chải chuốt, đôi mắt vừa cháy rực vừa hồi hộp nhìn, như một
chú bé đợi cô giáo chấm điểm, như một người tội hình chờ đợi lời phán
quyết cuối cùng.

Tôi bỗng cảm thấy như sờ được niềm say mê của Jared. Trước đó, từ lúc
Jared mời đi chơi, rồi gửi tấm thiệp bày tỏ tình cảm, tôi vẫn thấy tình cảm
đó như một cái gì đó ngoài mình, một điều tôi không thực hiểu và không
thật liên quan, có lẽ vì anh luôn giữ một vẻ chừng mực, có lẽ vì khung cảnh
cơ quan, có lẽ vì tôi coi đó cũng chỉ là một lời ướm thử. Nhưng giờ đây
trong cái quán cà phê tranh tối tranh sáng này, trong cái khung cảnh nhìn ra
đường mới ráo nước mưa, ánh đèn đường mờ mờ lượt rượt trên con phố Hà
Nội vắng vẻ mà rất đỗi quen thuộc và yêu dấu này, ở nơi thành phố ngập
tràn kỷ niệm tuổi ấu thơ này, nhìn anh ngồi phía bên kia bàn trong dáng vẻ
căng thẳng, quyết tâm và rất đỗi cô đơn, tôi bỗng thấy mình như muốn rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.