TÌM CHỒNG - Trang 172

đất xung quanh với những con suối chảy rì rào này đã là của mình.”
Ông ta mang cho tôi một ly nước hoa quả và ngồi xuống bên cây đàn:
- Em cứ ngồi chơi, để tôi đàn cho em nghe.
Tôi thong thả nhấm nháp từng vị ngọt của nước xoài, thả mình vào những
âm thanh piano diệu vợi, trữ tình, ngắm mặt trời đã bắt đầu xuống biển.
Chiều bảng lảng, nhẹ nhàng, len lén vào trong tôi.
Chợt tiếng đàn tắt, ông ta đã tới ngồi bên tôi từ lúc nào. Ông ta lại cầm lấy
tay tôi, tôi không phản đối, có một hơi thở hừng hực của dục vọng tỏa ra từ
ông ta, trùm lấy thân thể, khiến tôi choáng váng. Tôi nhìn vào trong tấm
gương trên lò sưởi. Tôi nhỏ bé thanh mảnh, trẻ trung bên cạnh dáng to lớn
bệ vệ. Tôi như cô bé quàng khăn đỏ bên con cáo dày dạn, khôn ngoan. Sự
tương phản đó như có điều gì kích thích nguy hiểm lượn lờ trong không
gian. Tôi mặc một chiếc váy mềm lụa sa tanh màu của đêm thoáng ánh lên
những bóng xanh bất chợt rủ tới đầu gối, sóng sánh, đỏng đảnh, trượt theo
những đường cong của đùi, thoắt biến đổi hình dạng, không thể nắm bắt.
Lụa trơn mát trên làn da khiến tôi thấy mình như biến đổi, có một dục vọng
nào đó len lỏi trong tôi, mơn man trên da thịt. Ôm gọn lấy thân hình phía
trên là chiếc áo vải mèm lượn từ ngực xuống eo, hàng cúc lượn vừa tới
ngực như chỉ chực bung ra vì chật chội, cổ áo hình chữ V, lóng lánh dây
chuyền mặt trái tim đính những viên kim cương nhỏ rơi giữa khe ngực.
Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc gương. Tôi không thể rời mắt khỏi bàn
tay to với những ngón tay to đang nắm lấy những ngón tay tôi. Ham muốn
trỗi dậy khiến chân tôi như muốn run lên, lụa quằn quại vuốt lấy đùi., chân
như mềm nhũn, lạnh mà nóng rực.
Và con cáo sẽ nghiền nát tôi, dày xéo tôi trong dục vọng điên cuồng của nó,
và tôi sẽ rên lên vì khoái cảm, vì bất lực trước lòng tôi cuồng loạn. Và tôi
sẽ ra về, tủi nhục, căm ghét bản thân mình.
Ông ta bất ngờ ép sát người tôi và đi văng và bắt đầu ngấu nghiến hôn. Bàn
tay to, nóng ran lướt trên làn bụng phẳng và vươn cao hơn nữa, dò tìm cách
tháo cúc áo . Tôi như nghe thấy tiếng rên, cảm thấy bàn tay ông ta tham
lam mải miết. Cuộc vật lộn vẫn tiếp tục lặng lẽ trên đi văng. Cuối cùng, tôi
giữ được bàn tay lão luyện lại. Trong gương, tóc tôi hơi rối, son mờ, và ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.