TÌM CHỒNG - Trang 179

Không định trước, nhưng cả hai đều không muốn về, chúng tôi bước vào
một câu lạc bộ đông nghẹt, tối om, chỉ có ánh đèn sân khấu là sáng và có
một nhà tấu hài đang kể những câu chuyện khiến cả đám đông cười
nghiêng ngả. Biểu diễn trên sân khấu là một chàng trai châu Á khoảng 28,
29 tuổi có khuôn mặt rất cuốn hút và rất duyên, anh chỉ cần mở miệng ra,
chưa cần biết nói gì tôi đã muốn ôm bụng cười. Chưa bao giờ tôi cười
nhiều tới thế, cười tới ngạt thở, cười tới đau hết cơ mặt, cười tới suýt ngã
vào anh.

Khi tôi ngừng đợt cười, anh xích lại gần tôi hơn tôi, tưởng như không thể
gần hơn được nữa, trừ khi hai người ngồi chung ghế, điều mà không hiểu
sao tôi rất muốn lúc này. Tôi nghe được cả hơi thở của anh. Chúng tôi cứ
cựa quậy bên nhau trong bóng tối. Tôi không dám quay sang và nóng rực
lên, đôi vai trần run rẩy. Tôi hồi hộp căng thẳng chờ một điều gì sẽ xảy. Rồi
tôi cảm thấy bàn tay anh rụt rè choàng tay qua vai tôi, tay kia nhè nhẹ nắm
lấy tay tôi như một lời dò hỏi. Một hơi ấm dịu dàng không lời tỏa lên từ
bàn tay, những ngón tay anh đan lấy tay tôi lan tới tim tôi một mối liên hệ
vô hình khiến lòng tôi sung sướng và ấm áp Tôi quay sang, chạm vào đôi
mắt sáng như sao trong đêm tối. Và chúng tôi không cần nhìn nhau, nhưng
cứ im lặng nắm lấy tay nhau trong bóng tối đồng lõa, trong câu lạc bộ sặc
mùi bia và tiếng cười như bom nổ xung quanh. Không có gì có thể can
thiệp vào sự ngọt ngào dâng lên như từng đợt sóng mà tôi cảm thấy trong
lòng lúc này.

Buổi diễn tan, tôi chông chênh bước ra cửa, có lại tại trời tối, có lẽ tại giầy
cao, có lẽ tại tôi quá lúng túng, tôi ngã oạch một cái đau điếng gần như
không đi được nữa. Anh nắm lấy tay đỡ tôi đứng dậy, bảo sẽ chở tôi về nhà
vì tôi không nên tự lái xe. Ngồi vào xe của anh, thoáng quay sang, giật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.