TÌM CHỒNG - Trang 96

Tôi cứ ngồi mãi khi anh đã đi khỏi rồi. Thực ra thì tôi cũng muốn đứng lên
nhưng không đứng nổi, như bị dính chặt xuống, như trong mê bị bóng đè,
cứ ú ớ cựa quậy mãi mà không cử động được. Cái máy giặt vẫn nóng dần
lên, tiếp tục kêu ù ù ở dưới và run lên bần bật ở vòng xoáy cuối cùng rồi
kêu cạch một tiếng kết thúc mẻ giặt. Lúc đó, cửa mở, có một người con trai
khác bước vào. Tôi thấy gương mặt anh mờ mờ qua đôi mắt mà nước mắt
cứ ứ lên không ngăn nổi. Tôi như con thú bị thương ngồi trên thùng giặt
chằm chằm nhìn anh, thấy khuôn mặt anh sao mà quen quen.

Người con trai ấy là một người vẫn đứng bên cạnh cuộc tình của tôi, và lúc
nào cũng bóng gió về tình cảm của anh với tôi. Anh không biết rằng, giá
như lúc ấy, anh chỉ cần đến bên, giúp tôi đứng dậy khỏi cái máy giặt khủng
khiếp, ôm chặt lấy tôi và đưa về nhà, thì có lẽ lúc này đây tôi đã là của anh
rồi. Vì giây phút đó và chỉ có duy nhất giây phút đó trong đời, trong tôi chỉ
muốn gào lên, ai giữ lấy tôi, ai ôm lấy tôi, ai cho tôi dựa vào để tôi bước
được từ phòng giặt về tới nhà mình.

Tiếng dặn dò của người yêu đầu đời vang bên tai: “ M. biết là T buồn
nhưng T phải cố lên thôi. T đi không được thì bò, nhưng vẫn phải tiến lên
phía trước.” Chắc anh đã có kinh nghiệm thất tình chăng nên khuyên tôi
những lời chí lý. Nhưng tôi đi không được, bò không nổi, thấy như sức lực
và linh hồn rời bỏ, thấy mình như trở nên tàn tật, nhìn xuống vẫn đủ chân
tay nhưng sao vẫn cảm thấy như một phần thân thể bị cắt lìa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.