TÌNH BUỒN - Trang 10

con hơn mình lấy một cái đầu - Con làm gì mà cả người đẫm ướt mồ hôi
thế này?
- Dạ đánh banh - Hiểu Bạch đáp - Mẹ biết không học kỳ hai con sẽ được
chọn vào đội tuyển bóng rổ của trường đấy.
- Đánh banh à? - Bà Phương Trúc có vẻ không hài lòng- Lúc nào cũng nghe
con nói chuyện đánh banh chứ không nghe đến học.
Hiểu Đan đứng ngoài cửa bếp, ném chiếc khăn vào cho Bạch.
- Em lau nhanh rồi bước ra khỏi đây ngaỵ Rau muống vừa rửa xong bị em
ngâm nước lại hỏng cả.
Hiểu Bạch chụp lấy khăn, vừa đi vừa lau mạnh mái tóc. Bà Phương Trúc
phải hét lên:
- Đi! Đi nhanh! Nước nôi tràn đầy trên cổ văng tùm lum vô chảo rau nữa
nầy. Người gì mà đến đâu cũng để bị rầy la cả.
Hiểu Bạch đã ra đến ngoài bếp quay đầu lại nhìn rổ rau nói:
- Trời đất! Sao cứ ăn rau muống hoài vậy? Ngày nào cũng chỉ có bao thứ
này.
- Thế con định ăn gì bây giờ? - Bà Phương Trúc hỏi giọng trách móc - Nếu
con chịu khó học hành đàng hoàng một chút thi đậu được vào trường công
thì mẹ đã không phải tốn tiền đóng học phí cho con học trường tự Cái tiền
dôi ra đó mua thịt mua cá hay hơn không? Đã không biết thân còn đòi hỏi,
còn chê rau muống. Thôi làm ơn ra ngoài đi. Chỗ này không phải chỗ con
đứng. Vả lại hình như mẹ nghe thấy có tiếng động ngoài cửa, chắc cha con
mới về tới đấy!
- Đuổi thì con đi. Hiểu Bạch nhún vai nói. Nó liếc qua Hiểu Đan làm một
cái trề môi, cười nói - Lúc nào con cũng làm xốn mắt mọi người. Thôi để
con đi xem màn “Đại chiến bọn ma quái vậy”.
Bà Phương Trúc không hiểu con trai nói gì, quay qua Hiểu Đan.
- Nó nói cái gì vậy con?
Hiểu Đan châu mày.
- Con cũng không rõ, chắc nói nói tiếng lóng như... đi làm toán đại số
chẳng hạn.
- Hử, đi làm toán? Nó siêng được như vậy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.