TÌNH CÁT - Trang 132

11

Q

uái lạ, khi mình quyết định cancel Hoàng, cũng chính là khi mình cảm

thấy khó sống thiếu hắn. Thì ra mình quá cần hắn theo mọi nghĩa.

Những gì mình không có thì hắn lại quá nhiều. Những thứ mình mơ có

được một lần thì hắn lại thừa thãi, thừa thãi một cách vô lý. Thế mới tức.

Có lẽ mình không cần Hoàng như cần một người tình, một người bạn.

Mình cần Hoàng như cần một người anh, một người cha.

Hì hì cứ làm như mình là trẻ mồ côi.
Mình lại chảy nước đái thằn lằn rồi. Tức chết được.
Thôi éo khóc nữa, nghe chưa con ranh! Ai thương mày mà khóc.
*
Có thế mà cũng không hiểu! Ly Ly vui vẻ thụi bụng với Hoàng khi nghe

anh kể thái độ của Chị Giặt Chiếu. Họ sợ tụi mình đột nhập vào nghĩa
trang, bất ngờ khui ra cái gì đó mà họ không kịp che chắn. Cái đó thì anh
hiểu. Nhưng mà... Hoàng ngửa mặt băn khoăn. Còn nhưng cái gì nữa, đi
thôi.

Ly Ly kéo Hoàng ra khỏi khu nhà nghỉ Ủy ban huyện.
Đầu tiên tụi mình bắt xe vào Thị xã Trường Sơn. Để làm gì? Hoàng bị

bất ngờ. Để chúng nó tin tụi mình đã vào tỉnh lị. Ly Ly lên giọng bà chủ.
Anh nên nhớ ba hôm nay tụi mình đã bị mọc đuôi, nhất cử nhất động đều
không qua mắt chúng nó. Thế a? Chứ sao! Nửa đêm tụi mình mới quay ra
nhưng không về Thị Trấn, phải vượt qua Thị Trấn rồi mới vòng trở lại bí
mật nằm phục chúng nó đào mồ. Nhiêu khê rắc rối quá! Hoàng chậc lưỡi.
Em làm như hoạt động tình báo. Chứ sao! Ly Ly kéo tuột Hoàng ra đầu
đường cái quan.

Xe U- oat chờ sẵn, đó là xe của Phó Chủ Tịch Văn Xã. A, Ly Ly đang cố

làm cho Phó Chủ Tịch Văn Xã tin chắc tối nay cô và Hoàng đang hú hí ở
tỉnh lị. Ghê chưa mưu mô của Ly Ly. Hoàng cười thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.