TÌNH CÁT - Trang 4

mảnh, mà biết đâu là tất cả cái Xóm Cát, nơi anh đã sống trọn vẹn mùa hè
năm 1972, cách đây đã hai mươi ba năm...

Mười một nóc nhà dính nhau, bếp nhà nọ xọ bếp nhà kia quây thành một

vòng elip, nằm lọt thỏm giữa trảng cát mênh mông. Ở giữa xóm là suối Mật
rộng chừng hai mét, bắt nguồn từ vô số mạch nước ngầm chảy ra từ gốc
của một cây đa già.

Không hiểu sao giữa trảng cát mênh mông này lại mọc lên cây đa cao

lớn lạ thường. Nó đã quá già. Thân và cành cũ kỹ mốc meo, nếu không có
dăm bảy chục chiếc lá cũng đã úa vàng phất phơ trên ngọn người ta dễ
nhầm nó là thứ cây chết đứng đã lâu ngày.

Tất cả chỉ có vậy và đã chết, đã chết vùi trong cát.
Hoàng nằm trên cát. Nền trời xanh ngắt đang sẫm dần, sao trời đang dần

ló ra, nhấp nháy nhấp nháy...

Chuyện gì đã xảy ra với Xóm Cát dẫn đến cái chết điêu đứng của nó?
Nghe nói một trận B52 đã làm đảo ngược mười một nóc nhà, cây đa và

suối Mật xuống đáy cát trong vòng mười lăm phút. Lại nghe nói chính là
bom Napan đã đốt cháy rụi Xóm Cát chứ không phải bom B52.

Những người dân ở chân núi Ngậm Ngùi kể lại: Vào một ngày nào đó

cuối năm 1972, Xóm Cát bỗng nhiên bốc cháy, từng đụn khói vói thẳng lên
trời suốt mấy tiếng đồng hồ.

Không phải vậy.
Nghe đâu chính những người dân Xóm Cát còn sống sót sau trận B52 đã

phát hỏa đốt nhà mình, đốt luôn cây đa và lấy cát vùi lấp tất cả trước khi
tha phương cầu thực một nơi khác.

*
Tối rồi anh ạ. Ly Ly sà xuống cạnh Hoàng. Cô nằm sấp, tì cằm lên ngực

anh. Tụi mình chỉ ở đây có năm ngày thôi. Hôm nay mất hẳn một buổi
chiều, còn bao nhiêu là việc... Hoàng nhắm nghiền mắt không nói. Sao?
Anh tính nằm đây tới khi nào thì bảo! Sao chỉ có năm ngày? Hoàng hỏi.
Thế ở lâu để làm gì? Hoàng lấy thuốc hút, trầm ngâm nhìn theo khói thuốc.
Ừ nhỉ, ở lâu làm gì nhỉ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.