TÌNH CÁT - Trang 48

Nói ra thì bảo nịnh đầm chứ Ly Ly giống hệt một nữ họa sĩ mà tôi rất mê.

Đang xòe lửa hút thuốc nhìn vu vơ ra ngoài, tự nhiên Phó Chủ Tịch Văn Xã
quay lại mắt hấp háy nhìn cô, buông một câu như vô tình buột miệng. Ai
anh? Lempicka. A, Hoàng cũng bảo thế. Ly Ly cười thầm. Hóa ra đàn ông
thằng nào cũng giống thằng nào. Chỉ một bài, không có bài thứ hai. Để rồi
xem, thế nào hắn cũng nhắc đến bức sơn dầu Hoa Ly Ly nổi tiếng của bà ta.

Nhiều người bảo Lempicka hoa hòe hoa sói, hội họa của bà ta là thứ hội

họa bình dân. Nhưng tôi rất thích tranh của Lempicka vì tôi cũng chỉ là
hạng bình dân. Giọng hắn khá chân thành, không mảy may có mùi nổ.
Tranh của bà lúc nào cũng tươi rói, tràn trề nhựa sống. Đặc biệt bức Hoa Ly
Ly... Suýt nữa Ly Ly cười phì. Đôi mắt kính bốn diop nhìn Ly Ly như soi, ý
chừng muốn hỏi: “Cô đang cười vào mũi tôi phải không?”. Ly Ly ném cho
hắn cái nhìn khích lệ: “Không. Em đang nghe anh đấy chứ!”.

Phó Chủ Tịch Văn Xã tránh cái nhìn của Ly Ly, mơ màng nhìn khói

thuốc. Ly Ly đã xem bức Hoa Ly Ly chưa? Chắc xem rồi phải không? Thế
nào anh Hoàng cũng chẳng giới thiệu cho Ly Ly. Hắn chậm rãi lên tiếng.
Vâng. Em xem rồi. Anh Hoàng chẳng bao giờ cho em xem cái gì. Tự em
tìm lấy đấy. Người nào biết tên em đều nhắc bức tranh đó, thành ra em tò
mò cố tìm xem cho bằng được chứ tranh Lempicka thì em chẳng thích, anh
Hoàng cũng thế. Ly Ly thủ thỉ, cố giữ giọng thật ngọt thật mềm.

Phó Chủ Tịch Văn Xã cười bẽn lẽn, làm như ngượng lắm về cái gu sến

của mình. Thì đúng rồi. Chỉ loại công dân hạng ruồi như tôi mới mê mấy
thứ hoa hòe hoa sói đó thôi. Nhưng dứt khoát anh Hoàng phải thừa nhận
Lempicka đẹp tuyệt vời, đúng không? Ly Ly cố nhịn cười. Hắn ra bài hai
rồi đây. Vâng. Anh Hoàng cũng bảo bà đó đẹp tuyệt vời và giống em. Anh
có nghĩ thế không?

Phó Chủ Tịch Văn Xã ngồi dựa vào vách đá, bẻ bẻ mấy ngón tay, giọng

buồn buồn. Đến Chúa trời cũng nghĩ thế nữa là tôi. Nghe thì sến nhưng
nhìn mặt hắn thật tội. Mặt của một kẻ thông minh đa cảm trước người đẹp
rụng rời không thể cầm lòng, thủ phận biết mình khó lòng kham nổi, lý trí
buộc ngồi yên trái tim không giấu được, nó trào ra từ đôi mắt ươn ướt và bờ
môi run run. Nếu đây là diễn thì quả là một pha diễn thiên tài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.