TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 149

Thế nhưng bụng tôi lập tức đau quặn lại.

Tôi không thể dựa dẫm vào anh Konoha.

Do chuyện của chị Kotobuki, trong tôi vẫn còn đọng lại nhiều khúc

mắc. Không phải tôi chỉ đơn thuần bị sốc vì biết rằng anh Konoha chẳng
phải người chỉ có sự thành thật và dịu dàng mà tôi còn thấy có lỗi khi đã
chê trách anh Konoha và khiến anh ấy có bộ mặt đau đớn như vậy.

Bản thân tôi quá trẻ con và ngu ngốc, cho nên bây giờ, ngay cả nhìn

mặt anh Konoha tôi cũng không làm được, nói gì đến chuyện nhờ vả chứ...

Thời gian thoăn thoắt trôi đi khi tôi còn đang vật vã với nỗi phiền

muộn của mình.

Bài giảng chẳng vào đầu được chút nào. Giờ tiếng Anh, thầy gọi và

yêu cầu tôi đọc sách giáo khoa. Tôi bị một phen bối rối xấu hổ trước mặt
hàng chục con người vì nói vấp không biết bao nhiêu lần. Xung quanh vang
lên những tiếng cười khúc khích. Đằng sau, Hitomi nói nhỏ với thái độ phê
phán "Tại cậu cứ ngẩn tò te ra đấy".

Đến tận lúc dọn dẹp, tôi vẫn chốc chốc lại lôi điện thoại ra khỏi túi

váy, bận tâm có tin nhắn tới hay không.

Khi không có liên lạc từ chị Nagomu, tôi không làm gì được.

Hitomi mà phát hiện ra hẳn sẽ lại nói những lời rất phũ phàng nên tôi

lén lút chui vào góc hành lang để kiểm tra điện thoại.

Tôi thất vọng toàn tập khi thấy toàn là mail rác.

Lúc đó đột nhiên ai đó vỗ vai tôi khiến tôi nhảy dựng lên, tay vẫn nắm

chặt chiếc điện thoại.

"Á!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.