TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 167

Tôi dùng hai tay giấu bộ ngực chỉ có mỗi áo lót của mình và hét.

Trước mắt cứ hét đã. Hét thật lực. Ngay khi tôi buông tay khỏi chiếc váy,
nó bèn rơi tuột xuống chân, để lộ cái quần nhỏ đồng bộ với áo lót. Tôi lại
hét lên và ngồi thụp xuống.

"Không đâu! Tại sao anh Konoha lại ở đâyyyyyyyyyyyyy?"

"Hinosaka, bộ dạng gì thế hả?"

Anh Konoha che mặt bằng một tay và quay sang bên. Anh ấy đỏ dừ

tới tận cổ. Nhưng tôi thì có cảm giác không chỉ cổ mà đầu óc mắt mũi của
mình đều nhuộm một màu đỏ vì xấu hổ.

Tại sao, tại sao, tại sao, anh Konoha lại... Bị anh ấy nhìn thấy bộ dạng

mặc đồ lót mất tiêu rồi. Ghét quá, làm sao đây? Ngực thì nhỏ thế này...

Mắt tôi đảo vòng vòng trong cơn hoảng loạn. Máu dồn hết lên đầu

khiên tôi tưởng như mình sắp ngất đến nơi.

"Hinosaka, nhanh mặc đồ vào đi!"

"Aaaaaaa."

Tôi bò trên sàn nhà và rút lấy chiếc áo may ô ở ghế sô-pha. Đến khi

luống cuống tròng nó vào người thì tôi mới phát hiện mặt trước lộn ra mặt
sau, liền vội vàng quay ngược lại, miệng vẫn không ngừng than vãn. Tôi
kéo váy lên tới eo, gài móc, xỏ tay vào áo ngoài rồi cài khuy. Ngón tay cứ
trơn tuột đi chẳng thể cài cho đàng hoàng được.

Aaaaaa, tôi muốn chết. Bị anh Konoha thấy rồi, thấy rồi, thấy rồi... bị

thấy hết trơn rồiiiiiiiiiiiiii!

"Hinosaka, cài khuy lệch hàng rồi kìa."

"Anh chưa được nhìn ra đây đâu ~~~~~~!!!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.