TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 230

Mikami đã đập đầu xuống sàn.

Anh Konoha nín thở. Cả tôi và chị Akari đều đăm nhìn Mikami.

"... T-Tôi không nghĩ rằng... Na, Nagomu lại chết..."

Cơ thể run rẩy của Mikami khiến chiếc còng phát ra những tiếng lạch

xạch liên hồi, anh ta khóc nghẹn, như thể không thể kiềm chế thêm được
nữa.

"...! Đám Seo, dùng phòng tôi thay cho khách sạn, bắt tôi cho chúng

xem đáp án kiểm fra... hễ tôi từ chối thì chúng sẽ đánh đập. Tôi đã nghĩ tại
sao có mình tôi phải chịu cảnh này. Tôi đã không định làm khổ Nagomu...!
K-Không phải là dối trá đâu...! Bởi vì tôi đã luôn muôn kết bạn với
Nagomu!

Nagomu hoàn toàn khác với đám học sinh ở ngôi trường đó... Hiền

lành, trong sạch... Tôi đã tự ý cho rằng... nếu là Nagomu thì sẽ có thể hiểu
cảm xúc của mình..."

Giọng anh ta lạc đi rất nhiều lần vì nước mắt. Thế nhưng, mỗi lần như

thế, anh ta lại hít vào, vai rung lên bẩn bật, cọ gương mặt ướt đẫm xuống
sàn và từ miệng anh ta, những suy nghĩ tình cảm tuôn ra ào ạt.

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người đau khổ hối tiếc đến nhường này.

Chỉ nghe giọng nói thôi mà tôi đã cảm thấy như trái tim mình bị cắt vụn ra
từnh mảnh.

"N-Ngày hôm đó, tôi cũng muốn nói chuyện với Nagomu... và đi tới

phòng y tế. Thế là tôi thấy Nagomu... đang vừa xem máy tính vừa nói
chuyện với cô giáo.

Tôi chưa bao giờ... t-thấy... Nagomu cười như thế... Cả cô cũng ửng

hồng đôi má, gương mặt quá đỗi hiền từ... hai người hẹn nhau, cùng đi xem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.