TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 232

Tôi cũng từng nghĩ những đứa được thầy cô thiên vị là một lũ xấu xa,

cũng cảm thấy bức xúc nếu thấy bạn thân của mình kể chuyện bí mật cho
người khác.

Thế nhưng, tôi chưa bao giờ ôm trong lòng thứ cảm xúc bùng nổ...

giống hệt thù hận như thế này. Sao người ta lại có thế mong muốn phá hủy
ai đó cơ chứ?...

Mikami đã sai lầm ở đâu vậy?

Chị Akari bàng hoàng, mắt vẫn mở to không chớp.

"Ư, tại sao, cậu ấy lại chết chứ? Sachi có thai cũng chỉ là nói dối thôi

mà! Tiền thì tôi chẳng cần lấy một yên... Tôi chỉ nghĩ cứ làm Nagomu khổ
là được... Thế mà, khi Nagomu đau khổ... cơn đau trong ngực tôi cũng càng
ngày càng tăng, đầu nóng lên, không thể tha thứ cho đám bắt nạt Nagomu...
muốn giết hết bọn chúng... Thế mà tôi lại nghĩ theo hướng hoàn toàn ngược
lại... Làm Nagomu khổ sở hơn thì mọi chuyện sẽ ổn thôi... và không thể
dừng lại nữa... Tại sao lại chết? Tại sao lại gửi cái mail như vậy?"

Tôi giật mình khi thấy Mikami bắt đầu nện đầu mình rầm rầm xuông

sàn nhà.

"Dừng lại đi, Mikami!"

Máu ứa ra từ vết rách trên trán.

Mìkami bất chấp điều đó và vẫn định tiếp tục đập đầu xuống sàn. Tôi

ôm ghì lấy anh ta từ phía sau và gồng hết sức kéo anh ta lại.

"... Là tại Sachi! Chỉ cần không có cô ta!"

Gương mặt nhuốm máu nhăn nhúm lại, Mikami gào lên như điên dại.

Phải rồi, thế còn Hinazawa vì sao lại chết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.