TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 145

Không biết Georgie đi đâu khi Aaron giám sát những người vận

chuyển dỡ đồ của cô. Tới chiều muộn, cậu đã lắp đặt xong văn phòng cho
cô, và cô đã dỡ xong các thùng quần áo vốn choán hết cả phòng ngủ nhưng
lại chỉ chứa vài bộ quần áo không nằm trong kho đồ. Đến lúc Aaron đi, cô
như bị giam chặt giữa các bức tường. Dù chiếc Prius của cô nằm trên đường
ngoài kia, cô không thể tự mình đi đâu hết, không phải vào ngày thứ tư của
cuộc hôn nhân, khi mà tất cả đám thợ ảnh trong thành phố đang cắm lều
ngoài nhà. Cô ngồi xuống cố đọc.

Hồi lâu sau Bram tìm thấy cô đang đứng cạnh cửa ban công phòng

ngủ của cô, tự diễn thuyết một bài diễn văn cổ vũ tinh thần về những thứ
như độc lập và tự chủ. “Lái xe tới bãi biển đi,” anh nói. “Tôi sắp điên lên
rồi đây.”

“Trời sắp tối rồi.”

“Ai quan tâm chứ?” Anh xoa mu bàn tay trên hàm râu lởm chởm màu

vàng. “Tôi đã hút hai gói thuốc lá rồi. Tôi cần ra ngoài.”

Cả cô cũng vậy, cho dù có phải đi với anh. “Anh đã uống rượu à?”

“Không, khỉ gió! Nhưng tôi sẽ uống nếu tiếp tục mắc kẹt trong này.

Giờ thì cô muốn đi hay không nào?”

“Cho tôi hai mươi phút.”

Ngay khi anh rời đi, cô nghiên cứu mục “Siêu Giản Dị” trong tập hồ

sơ mà Aaron luôn cập nhật kèm theo hình ảnh của tất cả các món đồ trong
tủ quần áo của Georgie, đi kèm lời hướng dẫn của April về cách phối. Có lẽ
một ngày nào đó Georgie sẽ có cái thú xa xỉ là được rời nhà mà không phải
lo lắng xem cô trông thế nào, nhưng giờ thì cô không thể làm thế. Cô chọn
quần jean hãng Rock&Republic, áo quây và áo khoác kimono Michael Kors
mà April đã ghi chú là sẽ “tạo sự kết hợp ấn tượng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.