TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 306

Cục y tế cộng đồng giờ đã có tên của tất cả những người bị cách ly,

nên câu chuyện sẽ nhanh chóng rỉ ra. Tất cả họ đều sẽ phải đưa ra thông
báo. Những rắc rối cũ đã được quên đi. Một gia đình lớn hạnh phúc. Lance
cuối cùng cũng sẽ đạt được những gì anh ta muốn - lời tha thứ của cô xuất
hiện và lời xá tội cuối cùng trong mắt công chúng.

Cô áp má vào khung cửa sổ và tự hỏi sẽ thế nào nếu sống mà luôn nói

sự thật. Nhưng cô đã sống nhầm thành phố cho việc đó. Đây là một thành
phố xây trên ảo tưởng, trên những bình phong và những con đường sai lầm
chẳng dẫn tới đâu hết.

Cánh cửa mở ra phía sau cô. Cô nghe tiếng đá lạnh lách cách quen

thuộc và thoáng thấy mùi mưa khi anh đến gần hơn. “Tôi không có ý biến
mọi chuyện thành thế này khi mời cô ta vào đâu. Tôi xin lỗi.”

Lời xin lỗi tự nguyện của anh làm cô hạ hỏa đôi chút. “Chính xác thì

anh đã mong chuyện diễn ra như thế nào?”

“Nghe này, tôi đã tức giận.” Anh giữ thấp giọng vì nghĩ tới bức tường

đơn ngăn họ với các vị khách không mời phòng bên cạnh. “Tên đó chui ở
đâu ra mà lại xuất hiện ở đây? Rồi cả cái ý tưởng để Jade đang ngồi trong
xe vì cảm thấy thương hại em khi cho rằng em đã suy sụp trước chuyện tình
yêu vĩ đại của họ đến mức không có đủ dũng khí để nhìn thẳng vào đôi mắt
phải gió của cô ta. Nó khiến tôi tức giận.”

Nếu nghĩ như thế... Tuy vậy, vẻ tỏ ra cao tay của anh mang lại cảm

giác thật giống bố cô. “Đó không phải chuyện cho anh quyết định.”

“Em sẽ không làm điều đó.” Anh giật nút áo trên chiếc sơ mi trắng

ướt đẫm. “Tôi phát ốm khi cứ phải nhìn em rúm người bất kỳ khi nào tên cô
ta xuất hiện. Niềm kiêu hãnh của em đâu rồi? Ngừng ngay việc tin rằng cô
ta tốt hơn em đi.”

“Tôi không...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.