TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 436

Đêm qua anh đã ngồi trong phòng ngủ tối om và xem nó. Khi anh ấn

nút bật, bức tường trống trơn trong văn phòng Georgie hiện lên, và anh
nghe thấy tiếng Chaz từ máy quay. “Tôi còn việc phải làm. Tôi không có
thời gian cho trò vô bổ này.”

Georgie bước vào khung hình. Tóc cô rẽ hai bên, và cô dùng rất ít đồ

trang điểm: phấn nền nhẹ, không mascara, chút dấu chì kẻ lông mày, và một
khuôn miệng đỏ rực đến choáng váng hẳn không thể dành cho ai hơn là
Helene. Máy quay ghi hình cô từ eo trở lên: chiếc áo vest đen khổ hạnh, áo
trong màu trắng, và một bộ vòng đeo cổ rối rắm màu đen.

“Tôi nói thật đấy,” Chaz nói. “Tôi cần bắt đầu làm bữa tối.”

Georgie cắt ngang những lời ầm ĩ của Chaz với vẻ hống hách băng

giá của Helene thay vì điệu bộ cún con thân thiện thường ngày của cô. “Cô
sẽ làm đúng như tôi bảo.”

Chaz lầm bầm gì đó mà micro không ghi lại được và ở nguyên nơi cô

đang ở. Ngực Georgie nhấp nhô nhẹ nhàng dưới chiếc áo vest, và rồi một
nụ cười - một nụ cười sắc lạnh ghê người - kéo cong vành mặt cô và khiến
khuôn miệng đỏ rực ấy mang vẻ hoàn toàn thích hợp.

Anh nghĩ anh có thể làm tôi xấu hổ ư, Danny? Tôi không xấu hổ. Sự

xấu hổ là dành cho những kẻ thất bại. Và anh mới là kẻ thất bại, chứ không
phải tôi. Anh là con số không. Chẳng là gì cả. Cả hai chúng ta đều biết điều
ấy, thậm chí từ khi anh còn là một đứa nhóc.

Giọng cô thấp, trầm tĩnh chết người, và hoàn toàn tự chủ. Không

giống những nữ diễn viên khác mà họ đã cho diễn thử, cô không hề quá
khích. Không gằn răng hay đập đồ bôm bốp. Mọi thứ đều được giảm thiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.