TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 463

vào Nghĩa địa Woodland.”

“Chúa ơi, Georgie, đừng làm thế này với tôi! Tôi đang ở Ý! Positano.

Diddy đang có một bữa tiệc lớn như điên trên du thuyền của anh ta.” Anh ta
bắt đầu ho, giọng sặc thuốc lá. “Tôi sẽ bay về. Chúa ơi, ở đây thậm chí còn
chưa đến tám giờ sáng, mà lại có một cuộc bãi công phải gió khác nữa. Hãy
cho tôi thời gian để bay về L.A. Hãy hứa với tôi là cô sẽ không nói chuyện
với một ai khác cho tới khi tôi về đó.”

Cô có thể gọi một phóng viên chân chính, nhưng cô muốn một tay

chó săn có được câu chuyện này. Cô muốn đưa nó cho Mel, kẻ đủ phàm ăn
để khai thác mọi khía cạnh khốn kiếp. “Được thôi. Tối thứ Hai. Nửa đêm.
Nếu anh không ở đó, tôi sẽ không đợi.”

Cô gác máy, tim cô đập thình thịch, nỗi tức giận của cô sục sôi. Bram

đã mang đi thứ cô muốn nhất. Giờ cô sẽ làm cùng điều ấy với anh. Tiếc
nuối duy nhất của cô là phải đợi tận bốn tám tiếng mới được ra tay trả thù.

Bram không thể ngủ, không thể ăn, và anh thực sự sẽ giết Chaz nếu

cô không ngừng lảng vảng xung quanh. Ở tuổi ba mươi ba, anh đã kiếm
được một bà mẹ hai mươi tuổi, và anh không thích chuyện ấy. Nhưng mà
dạo này anh cũng chẳng thích gì hay thích ai hết, đặc biệt là bản thân anh.
Cùng lúc ấy, một cảm giác quyết tâm kiên định đã chiếm giữ anh.

“Georgie sẽ không đóng Helene,” anh bảo Hank Peters vào chiều thứ

Hai, hai ngày sau cảnh tượng xấu xí ở Malibu. “Tôi không thể bảo cô ấy đổi
ý được. Cứ làm những gì ông muốn đi.”

Anh không ngạc nhiên khi chưa đầy nửa tiếng sau, anh nhận được

một lệnh triệu tập tới gặp Rory Keene. Anh mạnh bước đi qua phi đội trợ lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.