TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 461

“Tôi cũng sẽ nói thế.”

“Bố có biết cô ấy ở đâu không?”

“Có, và tôi sẽ không kể cho anh đâu.”

Anh thực sự cũng không mong điều ấy. “Liệu bố có thể nói với cô

ấy...? Khỉ thật. Nói với cô ấy là con xin lỗi. Nói với cô ấy... Hãy bảo cô ấy
nói chuyện với con.”

“Tôi sẽ không bảo con bé một điều chết tiệt nào hết. Anh đã gây ra

mớ bòng bong này. Anh nhất định có thể tự xử lý nó.”

Nhưng bằng cách nào? Đây không phải là một hiểu nhầm có thể làm

lành bằng hoa hồng, xoài, hay dây chuyền kim cương. Nó không phải một
trận cãi cọ đơn giản của các cặp đôi mà chỉ vài lời xin lỗi là có thể hàn gắn
được. Nếu anh muốn vợ mình quay lại, anh sẽ phải làm việc gì đó thuyết
phục hơn nhiều, mà anh chẳng hề biết đó có thể là gì nữa.

Georgie đi xuống gác sau khi anh lái xe đi. Cô đã không thể ở lại

Malibu khi Bram cứ liên tục nện cửa, nên cô đã lái xe tới đây. “Con đã nghe
hết rồi.” Giọng cô nghe thật lạ lẫm ngay cả với chính cô, quá lạnh lùng, quá
tách biệt.

“Bố xin lỗi, mèo con.”

Ông đã không gọi cô như thế kể từ khi cô còn bé xíu, và khi ông vòng

tay quanh người cô, cô vùi mặt vào ngực ông. Nhưng cơn tức giận của cô
rừng rực dữ dội đến mức cô sợ mình sẽ đốt cháy ông, thế nên cô lùi ra.

“Bố nghĩ có thể Bram đang nói thật đấy,” ông nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.