TÌNH LOẠN - Trang 171

bức thư của con, mẹ liền đi thẳng ngân hàng, rút tất cả số tiền ở đó ra và
đem gởi ở một ngân hàng khác rồi.
Tôi cảm động nói với bà:
- Mẹ, mẹ thật là tốt đối với con quá.
- Tuy nhiên, cái chuyện con kết hôn với thằng già ấy thật không hợp với ý
mẹ chút nào cả. Nhưng chuyện đã dĩ lỡ như thế rồi, mẹ chẳng còn biết phải
nói sao nữa. Nếu cho cha con hay chuyện này, nhất định là cha con sẽ giận
lắm.
Tôi đau khổ nói:
- Con đã trót lỗi lầm rồi, dù cha con có giận cũng chẳng ích gì. Quả thật là
con không phải đối với mẹ, không phải đối với cha, và không phải đối với
cả con nữa.
Mẹ tôi cúi mặt xuống và chẳng nói gì.
Tôi uất ức than thở:
- Con rất muốn làm một kẻ lương thiện, nhưng con lại bị người ta lường
gạt, nên chỉ hận cho số phận của con không được tốt mà thôi. Con chẳng
hiểu tại sao con lại gặp Vũ Bội làm chi cho khổ như thế?
Mẹ tôi an ủi:
- Con chớ nên quá khích động nữa. Mọi chuyện đều đã trở thành quá khứ
rồi.
Sau đó, tôi và mẹ tôi từ trong phòng đi ra. Thấy gương mặt hai mẹ con tôi
đều có vẻ nghiêm trọng, Trương Vĩnh Trọng bèn nói:
- Sự lỡ lầm của Y Sa thật rất đáng được tha thứ.
Mẹ tôi gượng cười, rồi nói với Trương Vĩnh Trọng:
- Thôi, bây giờ chúng ta hãy dùng cơm đi.
Tôi và Trương Vĩnh Trọng cùng ngồi vào bàn. Buổi cơm tối hôm ấy kéo
dài cho đến 9 giờ tối mới xong. Trương Vĩnh Trọng đề nghị mời cả nhà
cùng đi xem phim xuất 9 giờ rưỡi, nhưng mẹ tôi cho biết là bà chẳng còn
tinh thần đâu để xem phim nữa.
Chúng tôi đành ngồi ở nhà nói chuyện một lúc, rồi đứng lên từ giã mẹ tôi
để ra đi...
Mùa đông lạnh lẽo đã chấm dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.