TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 311

Không biết có phải do hôm trước đã uống quá nhiều rượu, men say nổi

dậy, Tư Hành Phong lại bắt đầu nhung nhớ đến người phụ nữ lúc nào cũng
khiến cho ngài tức giận. Đã một tháng rồi, nàng thực sự biết cách trốn
tránh. Rõ ràng hàng ngày đều ở cùng một chỗ, vậy mà nàng có thể trốn kĩ
tới mức ngài chẳng nhìn thấy mặt dù chỉ một lần.

Ngài là người đàn ông có thể đẩy người khác xuống mười tám tầng địa

ngục hay sao? Gánh nặng? Yêu ngài thì sẽ có gánh nặng gì chứ?

Càng suy nghĩ ngài lại càng cảm thấy thật hoang đường, vốn dĩ tưởng

rằng ngoài người phụ nữ tên Hạ Chi Lạc ra sẽ chẳng còn bất cứ người phụ
nữ nào khác có thể khiến ngài nổi giận. Mấy ngày gần đây, ngài dần nhận ra
một điều, còn có một người có thể khiến cho ngài ngày nhớ đêm mong, khó
lòng chợp mắt đó chính là – Hạ Phẩm Dư.

Đối với Hạ Lạc Chi là vì hận thù, còn với nàng lại không phải.

Cả hai đều mang họ Hạ, đối với Hạ Lạc Chi, ngài không hề có bất cứ

tình cảm nào khác ngoài nỗi hận thù thấu ruột thấu gan. Tuy nhiên đối với
Hạ Phẩm Dư, người phụ nữa khiến cho ngài phải đau đầu, mệt mỏi, ngài lại
không hề cảm thấy hận chút nào, tất cả đều là nỗi nhớ nhung khó lòng kìm
nén.

Người phụ nữ đáng ghét này liệu có biết ngài đang nhớ đến nàng không?

Ngài tức giận đánh gãy cả một cành Hàm Tiếu trước mặt.

Tư Hành Phong không hiểu, rốt cuộc nàng là loài động vật gì, lẽ nào

không có thất tình lục dục? Ngay đến người máu lạnh như ngài còn có lúc
cảm thấy cô đơn, có lúc cảm thấy nhớ nàng da diết, còn nàng liên tục trốn
tránh ngài bao lâu nay không hề gặp mặt.

Càng không gặp mặt nàng được, ngài lại càng muốn gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.