TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 313

sang xuân, nhưng ban đêm ngoài trời rất lạnh, tại sao ngài lại ăn mặc phong
phanh thế này ra ngoài?” Tuy là lời trách móc, nhưng trong đó lại ẩn chứa
sự quan tâm lo lắng của nàng dành cho ngài.

Tư Hành Phong không cho là vậy, nhanh chóng bước vào bên trong, Hạ

Phẩm Dư than dài một tiếng rồi đóng cửa lại, đề phòng gió đêm thổi vào
người ngài rồi cảm lạnh. Sau khi đóng cửa, vừa mới quay người, nàng
không khỏi giật nảy mình vì Tư Hành Phong đã đứng ngay trước mặt,
không ngờ ngài lại đứng sát nàng đến vậy.

Theo bản năng, nàng giơ chân cắm nến đặt giữa hai người.

Ngài bất giác nhíu mày “Đang yên đang lành ngươi cầm chân cắm nến

làm gì hả?”

“Ồ, không có chuyện gì cả…” Khuôn mặt nàng khẽ ửng đỏ, may mà lúc

này trời tối, không thể nhìn rõ mọi thứ. Nếu để ngài biết được nàng tưởng
nhầm ngài là thái hoa đại đạo thì sẽ mất mặt vô cùng.

Ai ngờ, ngài lại nói “Chắc là ngươi lại tưởng nhầm ta chính là thái hoa

đại đạo gần đây đang rất nổi danh trong thành đấy chứ?”

“Dạ không.” Khuôn mặt nàng lại càng nóng bừng hơn trước, cúi thấp

đầu rồi bước sang cạnh ngài, thế nhưng bất ngờ, ngài lại đưa tay ra chặn lại.

Nàng ngước mắt nhìn ngài khó hiểu, trong bóng đêm, chỉ thấy đôi mắt

đen nhánh như đá quý, nhìn chăm chăm vào khuôn mặt nàng.

Hạ Phẩm Dư cúi đầu, nhẹ nhàng lên tiếng “Để nô tì đi châm đèn lên…”

Tư Hành Phong từ từ thu tay, nhìn nàng đi châm đèn sáng lên.

Nàng nhanh chóng búi gọn mái tóc của mình ra phía sau, cúi thấp đầu,

chiếc cổ trắng trẻo ngọc ngà hiển hiện sau lớp y phục. Ngài nhắm mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.