TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 430

giống như đeo bên ngoài một lớp mặt nạ dày dặn, không còn là một Hạ
Phẩm Dư khóc lóc thảm thương trước đó.

Tư Hành Phong chú ý tất cả nụ cười ánh mắt của nàng, đôi lúm đồng

tiền xinh xắn trên má vô cùng đáng yêu, nhưng chẳng khác nào một gáo
nước lạnh dội thẳng lên đầu ngài.

Ngài nhớ lại những lời nàng nói khi nãy “Đúng vậy, ta rất ghét Hứa Bích

Nhu, bởi vì cảm thấy ghen tức, bởi vì ngài thường mỉm cười cùng Hứa Bích
Nhu, nụ cười ấy chẳng khác nào cơn gió nhẹ ấm áp giữa tháng ba khiến con
người ta cảm thấy mãn nguyện, sung sướng. Nhưng mỗi khi ở bên ta, ngài
vĩnh viễn giữ bộ dạng lạnh nhạt, vô tình, chẳng khác nào cơn gió lạnh mùa
đông, chỉ vừa thổi qua đã khiến người ta run lên cầm cập…”

Bây giờ, cơn gió nhẹ, ấm áp giữa tháng ba đang thổi vào trái tim của

người khác chứ không phải ngài. Cảm giác khiến người ta phải điên lên vì
ganh tị, bây giờ ngài hoàn toàn có thể lãnh hội.

Tư Hành Phong nâng ly rượu lên, ngửa cổ uống cạn, nhìn màn ca múa

trước mặt, sau đó nhìn sang Tây Lăng Xuyên với ánh mắt hậm hực.

Từ khi ngài quay trở lại yến tiệc, Tây Lăng Xuyên liền để ý đến mọi cử

chỉ, hành động của ngài, đột nhiên phát hiện bị nhìn bằng ánh mắt thiếu
thiện cảm, Tây Lăng Xuyên không khỏi rùng mình, mỉm cười lên tiếng “Ái
khanh muốn được tỉnh táo vậy mà càng lúc lại càng uống nhiều rượu? Có
phải muốn nói điều gì đó với quả nhân không?”

Tư Hành Phong bê ly rượu vừa mới được rót đầy lên, ngửa cổ cạn sạch

rồi trợn mắt nhìn Tây Lăng Xuyên nói “Buổi yến tiệc thưởng nguyệt chán
ngắt này rốt cuộc lúc nào mới kết thúc?”

Tư Hành Phong vừa lên tiếng đã khiến cho Tây Lăng Xuyên bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.