TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 62

Một sợi dây thừng to, được vòng qua xà nhà phía trên, hai đầu thả xuống

trói chặt hai cánh tay của vị cô nương kia. Trên tay hằn vết trói rõ rệt, bật cả
máu tươi, vô cùng đáng sợ. Cả thân người vị cô nương đó bị treo lên, chỉ có
hai đầu mũi chân là chạm được xuống đất, tóc tai xõa xượi, y phục phía
trước ngực bẩn thỉu. Cô nương này thậm chí còn bị điểm huyệt câm, chỉ
duy mỗi đôi mắt trừng lên ngập tràn nét căm hận, nhìn chằm chằm về phía
Bình Viễn Hầu gia.

Hạ Phẩm Dư còn nhớ, Bình Viễn Hầu gia từng nói, sợi dây thừng trói vị

cô nương kia được gọi là dây thừng Đông Hải, được làm theo cách rất đặc
biệt, vô song dẻo dai, đao kiếm cũng không làm nó đứt được, ngay cả người
có võ nghệ cao cường cũng khó lòng thoát khỏi. Cứ nhìn lúc này mà xem,
vị cô nương này chỉ cần vùng vẫy một chút là sợi dây thừng Đông Hải sẽ
thít chặt hơn, khuôn mặt đồng thời hiện lên sự thống khổ, đau đớn.

Hạ Phẩm Dư không phải người câm cũng không phải kẻ điếc, nàng hoàn

toàn có thể cảm nhận được Hầu gia căm hận vị cô nương này đến mức độ
nào, thậm chí còn hận đến mức muốn lập tức bóp chết nhưng lại không
muốn vị cô nương này chết quá sớm, mà phải đày đọa nàng ta đến mức
‘sống không bằng chết’.

Thế nhưng ai sống ai chết đều không liên quan đến Hạ Phẩm Dư, nàng

chỉ cần làm theo đúng lời dặn của Hầu gia là được. Khoảnh khắc Hầu gia
gọi tên của vị cô nương này ra, bàn tay đang bưng khay đồ ăn của nàng bắt
đầu run rẩy. Nàng kinh hoàng, nhìn người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần, vẻ
ngoài đã suy nhược đến mức tàn tạ trước mặt mình. Nàng ấy họ Hạ, và
nàng cũng họ Hạ…

“Họ Hạ?”

“Họ Hạ?”

“Hưm, thực là khác xa mười vạn tám ngàn dặm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.