TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 63

Trong tâm trí nàng hiện lên hình ảnh lần đầu tiên Bình Viễn Hầu gia

nghe thấy tên nàng, thanh âm của ngài vừa có phần kinh ngạc lại nhuốm vẻ
lạnh băng. Rồi lúc nàng bị lôi đến cung Vạn Xuân để Hoa Quý phi hỏi
chuyện, người trước tiên kinh ngạc sau đó lại lạnh lùng chế diễu.

Bây giờ nghĩ lại, phản ứng của hai người họ nhất định là có liên quan

đến vị cô nương họ Hạ xinh đẹp trước mặt nàng lúc này. Có điều, rốt cuộc
giữa họ đã xảy ra chuyện gì, nàng không muốn biết, bởi vì ở trong hoàn
cảnh này, nếu biết quá nhiều thì sớm muộn cũng sẽ mất mạng như chơi.

Hạ Phẩm Dư múc một thìa cháo trắng đưa tới bên miệng vị cô nương họ

Hạ kia.

Cùng lúc trong căn phòng đối diện với căn phòng tối này đang diễn ra

cảnh tượng khiến người ta buồn nôn. Cô nương trong Bách Hoa Đường hét
lên thảm thiết, kinh hoàng từng đợt, khiến người ta vô cùng khó chịu, trái
tim theo đó mà quặn thắt, đớn đau.

Cả một đêm trời chịu sự giày vò trong căn phòng tối này khiến vị cô

nương họ Hạ tột cùng thống khổ. Hạ Phẩm Dư định đút cho nàng một thìa
cháo nhưng lại bị nàng đẩy ra.

Có lẽ do cùng họ, nên vị Hạ cô nương trước mặt khiến Hạ Phẩm Dư

cảm thấy động lòng xót xa, lần đầu tiên trong cuộc đời mình, nàng quyết
định can dự vào chuyện của người khác, nên bình thản nói “Không nhìn,
không nghe, không nghĩ, trái tim tự nhiên sẽ được an lành.”

Sau khi Hạ Chi Lạc nghe được câu này, liền ngây lặng nhìn Hạ Phẩm

Dư, ánh mắt dần trở nên mơ màng.

Hạ Phẩm Dư hoàn toàn không biết chỉ một câu nói ngắn ngủi của mình

đã khiến cho Hạ cô nương kia tỉnh ngộ nhưng ngược lại lại chọc cho Tư
Hành Phong đứng một bên nhẫn nhịn bấy lâu tức giận điên cuồng, đưa tay
phẩy mạnh bát cháo trên tay Hạ Phẩm Dư, phẫn nộ kéo nàng ra khỏi căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.