lạnh nhạt với mọi người, sau đó người khiến anh khó chịu, không cần Dịch
Giản mở miệng, từ nay về sau người kia sẽ hoàn toàn biến mất khỏi nhà họ
Dịch.
Cho nên, trong nhà họ Dịch, ai cũng có thể trêu chọc, chỉ trừ thiếu tướng
ra, chọc vào chết như thế nào cũng không biết.
Nghe nói, lúc trước, có người nghĩ mọi cách lấy lòng thiếu tướng, đưa
phụ nữ tới, kết quả người phụ nữ kia bị ném vào trong hồ của Cố Viên, tặng
châu báu, kết quả đống châu báu bị thiếu tướng biến thành đạn chơi bắn
vào nước rồi.
Lại nghe nói, từ trước đến nay thiếu tướng rất vô tình, hơn nữa thiếu
tướng đều không nhận ân huệ của bất kỳ ai, thật ra rất nhiều người đều biết,
đó là thiếu tướng không cần.
Còn nghe nói, mặc dù thiếu tướng lười biếng thành tính, nhưng mà quân
đội dưới tay ngài, đều là ngài ấy tùy ý chỉ vài người, nhưng lại sau đó, từng
người đều trở thành sĩ quan khiến người ta nghe thấy là biến sắc.
Cho nên, đối với thiếu tướng, người nhà họ Dịch đều cảm thấy vừa kính
sợ, lại vừa khâm phục, mà càng nhiều hơn chính là sợ hãi. . .
Thật ra mọi người cũng không biết nên hình dung thiếu tướng như thế
nào, mọi người trong nhà họ Dịch biết vẻ ngoài thiếu tướng rất bộ dáng đẹp
mắt, nhưng mà, không ai dám thật sự nhìn thẳng vào mặt thiếu tướng, bởi
vì sau đó đều bị ngất đi, chỉ cần nơi nào có thiếu tướng xuất hiện, nơi đó
liền có người cảm thấy tim đập đập thình thịch.