biến làm như vậy lâu ngày, đừng nói là đàn ông thay lòng đổi dạ, cho dù là
người phụ nữ cũng sẽ cảm thấy nhàm chán.
Dịch Giản không ngu ngốc, cẩn thận nghĩ nghĩ, liền nghĩ tới dì tư Sợ là
biết việc này, hiểu được rất sâu, trong nhà họ Dịch này ngoại trừ dì tư ra,
mấy nữ nhân khác không thể rõ ràng như vậy.
Chỉ là, cô gái này của anh quá ngốc, lại là lần đầu tiên, học cũng không
tốt, không khống chế lực đạo tốt, lúc nào cũng cắn anh đau nhe răng trợn
mắt.
Đau thì đau, nhưng lại có một cảm giác nói không nên lời,, để anh say
mê say mê dục tiên.
"Nhẹ chút... Nương tử... Em sẽ cắn hỏng nó mất. . . "
Dịch Giản dụ dỗ, mặt Chung Tình đỏ như lửa, thả lỏng sức lực.
Dần dần, tựa hồ là vào cảnh đẹp.
Trong đình nghỉ mát, trái lại cảnh xuân vô hạn, ánh trăng nhàn nhạt chiếu
xuống, chỉ nghe đến thanh âm thở gấp, hai người không ai mở miệng.
Nơi xa, Từ Ngang cầm đèn lồng, thật cẩn thận đến gần nơi này.
Anh đứng ngoài đình nghỉ mát, hoàn toàn không thể nhìn ra trong đó
đang có chuyện gì xảy ra, chỉ chậm rãi gọi một tiếng: "Thiếu tướng... Phu
nhân... ?"