TÌNH NHÂN BÍ MẬT CỦA THIẾU
TƯỚNG: BẢO BỐI, ĐỪNG CHẠY
Diệp Phi Dạ
www.dtv-ebook.com
Chương 347: Tôi Muốn Cô Ấy Sống! (15)
Mấy bóng đèn lưu ly phát ra ánh sáng rực rỡ, chiếu lên mặt hai người,
tạo thành một khung cảnh có đầy hương vị "vợ chồng".
Mấy ngày nay Dịch Giản không có cảm giác ngủ ngon, cho nên lần này
vừa ngủ liền ngủ rất say, thậm chí còn có ý nghĩ không muốn tỉnh lại.
Hít thở vào đều là mùi hương từ cơ thể cô, mùi thơm ngát nhàn nhạt, tràn
ngập ý chí anh lôi cuốn từ từ khiến anh tham luyến.
Thỉnh thoảng mở mắt ra, liền nhìn thấy dung nhan say ngủ của cô, khuôn
mặt anh mong nhớ ngày đêm, chỉ cảm thấy tất cả những thứ này thật quá
hoàn hảo.
Cô mơ hồ trong mộng, có thể dó lúc này thật sự đãchịu sự kinh hãi lớn,
thỉnh thoảng cô cũng bị ác mộng làm cho tỉnh lại, cũng không biết có phải
vì có cảm ứng tâm linh hay không, lúc nào cô cũng mơ thấy bé con của
mình máu chảy đầm đìa nhìn cô khóc.
Cô vừa tỉnh, anh liền tỉnh lại vội vàng duỗi tay, ôm cô vào lòng, khẽ vỗ
về, nhẹ nhàng che chở, hoàn toàn xem cô là thú cưng nhỏ để yêu chiều che
chở dỗ dành.
Lòng của cô lại dần dần dễ chịu hơn, cô há miệng, muốn hỏi con đâu,
nhưng không biết có phải vì cảnh tượng trong mộng không, là lúc nào