lại xa xôi như vậy, từ lâu hắn đã biết, cô chưa bao giờ chấp nhận để cho
mối quan hệ giữa cô và hắn tiến thêm một bước, thậm chí còn buộc hắn lùi
về phía sau........ Đại phu nhân chọn lựa, lại làm cho cô càng thêm phòng bị,
vậy thì hắn phải làm sao đây, hắn đã dùng mọi biện pháp nhưng cô vẫn
không chịu ở lại bên cạnh hắn.
“Nghe nói hôm nay, em đi tới Đông Viện cùng Hà An xem kịch?"
Giọng nói của Dịch Giản rất nhẹ, rơi vào trong tai Chung Tình, lại làm
cho cô hoảng sợ, hắn biết bao nhiêu rồi? Có phải đã biết gì rồi phải không,
cô suy nghĩ lại một chút, Hà An Viện đương nhiên sẽ không nói cho hắn, có
thể là hắn đang thử mình.
Chung Tình mĩm cười, lấy lại bình tĩnh, nhìn Dịch Giản nhẹ giọng nói:
"Đúng vậy, do nhàm chán thôi."
“Xem cái gì thế?" Dịch Giản đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa tóc cô, động tác
ôn nhu làm cho toàn thân Chung Tình run rẩy.
Dịch Giản càng làm như không có chuyện gì xảy ra, trong lòng Chung
Tình càng cảm thấy căng thẳng, không biết hắn đã biết được bao nhiêu.
"Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài tống biệt." Chung Tình ăn ngay nói
thật.
Ngón tay Dịch Giản hơi dùng sức, Chung Tình bị đau, nâng mắt nhìn
vào mắt của Dịch Giản, nơi đó đang hiện lên một chút tàn nhẫn, nhưng lại
cất giấu một tầng ưu thương, vô cùng phức tạp.