TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 1106

đang đi về phía quán trọ chẳng phải ai khác ngoài đại úy cảnh sát Phrăngcoi
Đêgê.

Chương 5.:

Phản ứng đầu tiên của Angielic là đẩy lùi chiếc ghế nhảy xuống hai bậc
thang ngăn hốc tường treo tượng thánh với căn phòng chính của quán trọ,
và lao về phía cầu thang dẫn lên gác.
- Theo ta - Nàng bảo Flipot
Mụ chủ quán giơ hai tay lên trần:
- Thưa bà, có việc gì thế? Thế cái món hầm tôi đang làm cho bà thì sao?
- Lại đây - Angielic ra lệnh
- Lại đây với tôi nhanh lên. Tôi có chuyện muốn nói với bà.
Vẻ mặt và giọng nói của nàng khẩn thiết đến mức mụ chủ quán lao theo
nàng mà không hỏi thêm gì nữa.
Angielic lôi mụ vào trong phòng, nắm chặt lấy cổ tay mụ và bấm móng tay
vào khúc thịt núc ních của mụ mà không hề hay biết - Bà nghe đây, có một
người đàn ông mặc áo choàng màu oải hương sắp đến quán ngay bây giờ,
tay cầm một chiếc can đầu bịt bạc.
- Có lẽ ông ta là người sáng nay gửi giấy cho bà chăng?
- Bà nói sao?
Mụ chủ quán cho tay vào chiếc áo lót to lớn moi ra một bức thư viết trên
giấy da:
- Có một chú bé mang bức thư này đến cho bà trước khi bà trở về một lát.
Angielic giật lấy bức thư, mở ra. Thư do Cha Antonie viết, báo cho nàng
biết rằng Đêgê, ông luật sư mà cha có vinh dự gặp ở Paris năm 1666 có đến
thăm Cha. Cha nghĩ rằng không nên giấu cái việc Plexi phu nhân đang ở
Marseille và địa chỉ của nàng.
Angielic vò nát bức thư:
- Nó chẳng còn ý nghĩa gì với tôi nữa - nàng bảo mụ chủ quan-Nếu người
kia hỏi bà về tôi, bà nói là không biết tôi là ai, và chưa hề gặp tôi. Lúc nào
ông ta rời khỏi quán bà báo ngay cho tôi biết. Đây, tí chút gọi là.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.