TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2708

- Các
thổ dân của ngài Lômêni bị bệnh đậu mùa...
Nàng thầm thán phục chồng vì ông đã không hề giật mình hoảng hốt, cứ
lẳng lặng ngồi dậy, ung dung như không có chuyện gì xảy ra. Nàng đưa
quần áo cho chồng. Bá tước chỉ không vươn vai một cái thật dài như ông
vẫn quen làm mỗi khi thức dậy, với vẻ thoải mái của một con mãnh thú
đang chuẩn bị đương đầu với thế giới xung quanh. Ông vẫn không nói gì
cả.
Ông không có gì để nói và biết rằng nàng không phải loại phụ nữ dễ bị mắc
lừa, cũng không phải loại người cố bấu víu vào những lời động viên hão.
Song nàng biết là ông đang suy nghĩ. Cuối cùng, ông nói:
- Bệnh đậu mùa ư? Anh hơi ngạc nhiên đấy. Cứ phải coi đó là căn bệnh
được mang tới đây từ Kêbếch. Vậy mà loại bệnh này chỉ thường theo các
tàu tới vào mùa xuân. Nếu ở Kêbếch không có ca nào vào mùa thu vừa rồi,
có nghĩa là từ khi sông Xanh - Lôrăng đóng băng, thì chắc không phải là
bệnh đậu mùa đâu...
Nàng thấy lập luận của chồng thật hiển nhiên và có lý. Bây giờ thì nàng thở
đã dễ hơn và sắc mặt đã hồng hào trở lại.
Trước khi đi, bá tước đặt tay lên vai vợ, hơi xiết mạnh và nhanh, rồi nói
"Dũng cảm lên em".

Chương 2:



Trong lán của Macôlê, Giôphrây đờ Perắc cúi xuống một lúc lâu xem xét ba
thổ dân. Màu gang nung đỏ trên mặt họ thật đáng chú ý. Khi người
ta lật mí họ lên thì thấy các cặp mắt vằn máu. Tiếng thở họ rin rít và họ
đang bất tỉnh nhân sự.
- Tối qua, đem họ ngoài tuyết về, họ cũng đã ở trạng thái gần giống thế này
- Macôlê giải thích - và khi để họ nằm ở đây, tôi vẫn chỉ nghĩ họ mê man là
vì lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.