TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 2258

Cảnh chết chóc trái ngược hẳn với cuộc sống rung động cây cối được làn
gió nhẹ vuốt ve và tiếng hát biển khơi kề bên cạnh.
Họ đứng lặng yên một lúc lâu.
- Cuộc sống của chúng ta sẽ là như vậy đấy - Bécnơ nói, trả lời cho chính
những ý nghĩ của ông ta.
Họ không buồn, cũng không hề khiếp sợ. Cuộc sống của họ là như thế đấy.
Bá tước đờ Perắc chờ họ trước pháo đài. Ông ra đón họ và giống như hôm
đổ bộ từ trên tàu xuống, ông gom họ lại trên bãi biển. Ông băn khoăn. Sau
khi chào các bà thật lịch sự, ông có vẻ suy tư, mắt nhìn về phía vịnh.
- Thưa các ông! Sự cố xảy ra sáng nay làm tôi nghĩ nhiều về số phận của
các ông. Những
nguy hiểm quanh các ông hình như to lớn đấy. Tôi sẽ đưa các ông lên tàu và
chở các ông đến hải đảo châu Mỹ.
Manigô giật nảy mình như bị ong bò vẽ đốt.
- Không đời nào - ông ta gầm lên.
- Cám ơn ông - Bá tước vừa nói vừa cúi đầu - ông vừa cho tôi câu trả lời mà
tôi đã chờ đợi ở các ông. Và tôi lấy làm cám ơn những người Cayuga dũng
cảm mà cuộc đột nhập của họ vào đất đai của các ông đã bỗng nhiên làm
các ông có ý thức về tầm quan trọng các ông đã gắn bó với nó. Các ông ở
lại.
Manigô hiểu là một lần nữa ông ta lại rơi vào bẫy và ngập ngừng muốn nổi
giận.
- À vâng! Chúng tôi ở lại - Ông ta lầu bầu - Ngài tưởng là chúng tôi sẽ phục
tùng tất cả mọi mánh khóe tráo trở của ngài hay sao. Chúng tôi ở lại và ở
đây chẳng thiếu công việc để làm.
Bà vợ trẻ của người thợ làm bánh bèn lên tiếng.
- Tôi nghĩ đến một điều, thưa đức ông. Chỉ cần người ta đem cho tôi thứ bột
thật mịn và giúp tôi xây một cái lò sấy dưới đất hoặc bằng sỏi cũng được,
tôi có thể làm ra bánh bao nhiêu cũng được. Trước đây tôi đã giúp nhà tôi
trong việc buôn bán này. Cả mấy đứa trẻ nhà tôi chúng nó cũng biết làm
bánh xốp và bánh sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.