TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3327

Lòng nàng run rẩy nhưng lần này là do một cảm giác kì lạ, cảm giác rời
khỏi mặt đất để giao tiếp với một thế giới siêu thực, người trần không nhìn
thấy. Bằng một sức bật nội tâm tựa sức bật của người chết đuối từ dưới đáy
biển muốn ngoi lên mặt nước, nàng thoát ra khỏi cơn choáng ngợp. Nàng
kinh ngạc
hơn là sợ hãi và lòng hiếu kỳ trỗi dậy dữ dội.
- Bà làm sao vậy, bà Ambroadin? Tối nay, tôi thấy bà không bình thường
mà như bị ma ám hay sao ấy.
Bà ta bật lên một tiếng cười lanh lảnh nhưng dịu dần.
- Bị ma ám! Bà nói quá đấy!
Trên môi bà ta nở một nụ cười khoan dung.
- Bà xúc động mạnh quá, bà bạn ạ, và tim bà đập rất dữ! - Ambroadin vừa
nói vừa đặt tay lên ngực Angielic.
Giọng bà ta tỏ rõ một niềm âu yếm nồng nhiệt.
- Bị ma ám thì không đâu! Nhưng bị bà mê hoặc thì có! Đúng, tôi bị mê
hoặc. Bà không hiểu điều đó ngay lập tức ư? Ngay từ khi gặp bà trên bờ
biển Gunxbôrô, là tôi bị bà mê hoặc và đời tôi đi theo một hướng khác. Tôi
yêu tiếng cười to, vui vẻ của bà, tính cách dữ dội, niềm say mê cuộc sống
của bà, thái độ dịu dàng của bà đối với mọi người. Nhưng trên hết cả, sắc
đẹp của bà làm tôi xao xuyến..
Bà ta ngả đầu lên vai Angielic.
- Tôi mơ ước cử chỉ này biết chừng nào! - Bà ta thầm thì - Khi bà nói về
Ônôrin, con gái bà, tôi đâm ghen tuông. Tôi muốn ở vào địa vị của nó và
được biết sức ấm thịt da bà. Tôi lạnh - Bà ta vừa nói vừa rùng mình - Thế
giới đầy rẫy những nỗi kinh hoàng. Riêng chỉ có bà là nơi
ẩn náu, là niềm khoái lạc.
- Bà mất trí rồi - Angielic nói, bối rối và không sao thoát ra khỏi cánh tay bà
ta.
Một cảm giác nửa thực nửa hư xâm chiếm nàng. Trên lớp vải yếm, nàng
cảm thấy những đầu móng tay Ambroadin giữ khẽ và tạo ra bên tai nàng
một tiếng rì rào khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.