TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3391

quái vật... Chúng theo đuổi tôi, tôi luôn luôn cảm thấy chúng trên đường đi
của mình...
- Clôvix, anh là người cùng hội cùng thuyền với chúng tôi-Canto nhắc lại
và nhìn hắn với đôi mắt xanh giống như con rắn muốn mê hoặc con mồi -
anh nói đi... nếu không thì... có thể anh thoát khỏi tay bọn chúng nhưng
không sao thoát khỏi lưới trời.
Đứng tựa lưng vào thành động, anh chàng thợ mỏ giống như một con thú bị
dồn vào bước đường cùng. Hắn ấp úng.
- À! Có lần bà chả bảo tôi là phải sám hối. Sao bà biết như vậy?
- Tôi biết qua ánh mắt anh, Clôvix ạ, anh là một người chưa biết quyết định
được nên theo cái thiện hay cái ác. Bây giờ đã đến lúc.
Hắn cúi đầu rồi nói liền một hơi.
- Chúng sẽ làm con tàu nổ tung!
- Tàu nào?
- Tàu ông thống đốc đang thả neo gần đây.
- Tàu Axmôđê?
- Chắc thế.
- Bao giờ.
- Tôi biết sao được, ngay bây giờ, một tiếng nữa hay hai tiếng nữa, nhưng
chỉ trong đêm nay, trong buổi lễ..
Và trước vẻ mặt hốt hoảng của hai mẹ con Angielic hắn nói thêm.
- Vì vậy tôi nhắn
hai mẹ con bà tới đây. Trong khi lảng vảng trong vùng, tôi biết bà và Canto
sẽ dự lễ hội ấy. Tôi không muốn mẹ con bà cùng nổ tung với con tàu... thế
đấy, tôi đã nói hết... Bây giờ để tôi đi...
Hắn dữ dằn gạt họ ra và chạy vụt khỏi căn hầm ông đạo sĩ. Họ nghe hắn
nhảy qua con khe như con lợn rừng rúc trong bụi rậm.
Cảm ơn tạo hóa cho người da đỏ đôi chân chạy nhanh như hươu nai phi
nước đại!
Picxaret băng mình trên con đường dẫn tới khe lãnh địa của Macxenlin,
nhảy qua các chướng ngại, chân như không bám đất, thỉnh thoảng bay thực
sự, vượt qua đêm như tia chớp, như làn gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.