TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3507

Mụ ta nhìn Perắc đứng trước mặt, Angielic nghe giọng nói với âm sắc ngọt
ngào, nhỏ nhẹ tuy hơi khàn, cất tiếng.
- Ông ở đây!
Angielic rùng mình
"Anh ấy tới thật đúng lúc - nàng nghĩ bụng - nếu không thì mụ ta chắc hẳn
đã tiêu diệt mình rồi.. Ôi! Perắc yêu quý của em!"
Nàng nghe tiếng chân chàng bước bình tĩnh, tự tin trong khi đi vào căn
buồng.
Nàng biết ánh mắt chàng vẫn đặt trên gương mặt xinh đẹp của con Quỷ cái,
nhưng ý nghĩ của chàng không hề bộc lộ ra ngoài
- Ông tới quá chậm! - Ambroadin đờ Môđribua nói tiếp

Một phút im lặng và Angielic tưởng như mình sắp ngất. Mỗi giây phút trôi
qua chứa nặng một sự căng thẳng
không sao chịu nổi và như quyết định thắng, bại của một cuộc đọ sức khổng
lồ. Hai lực lượng đối địch và cả hai đều dữ dội, đều được vũ trang, đều tin
vào bản thân mình và quyền uy của minh.
Lại vẫn Ambroadin nói trước, giọng nói bộc lộ vẻ bực bội trước ánh mắt bí
ẩn quan sát bà ta.
- Đúng, ông tới quá chậm, ông Perắc ạ!
Và với một giọng nói đắc thắng trong đó vang lên một nỗi mừng ma quái
- Ông tới quá chậm! Bà ta chết rồi!
Chắc hẳn Ambroadin nở một nụ cười trong khi nói, và đôi mắt chắc phải
sáng lên long lanh.
- Thễ gã săn người ấy đã mang tim cô ấy về cho bà chưa?.. - Perắc hỏi.
Lời bóng gió mỉa mai nhắc lại câu chuyện dân gian trong đó những mưu ma
chước quỷ của bà hoàng hậu bị phá tan, khiến Ambroadin giận sôi lên.
- Không... nhưng hắn sẽ mang mắt của bà ta về cho tôi. Tôi đã ra lệnh.
Rồi với sự điên loạn của những ý nghĩ độc ác:
- Đấy là hai viên bích ngọc. Tôi sẽ cho đặt trong khung vàng và đeo trên
ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.