TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4315

- Bình minh Bắc cực! - Extrê thốt lên bàng hoàng - Lạy Chúa, kỳ diệu thật !
Vào mùa này hiện tượng kia vô cùng hiếm hoi. Đúng là một điềm gì đó!
Trời chuyển lạnh. Những tảng băng sắp to lên và phủ kín mặt biển. Hạm tàu
của bọn Anh chắc chắn sẽ phải chạy vội, nếu không muốn chết rét ở pháo
đài Ruype vì tôi đã đốt hết nhà cửa của chúng ở đó rồi.
Ông ta lại cười hô hố và lần này tiếng cười khác hẳn lúc trước. Ánh nắng
của vầng mặt trời vô hình dọi lên khuôn mặt Extrê đã chùi sạch phấn sáp,
chỉ còn những vết đen sạm do băng giá. Và bỗng nhiên nét mặt ông ta có
dáng của một đứa trẻ táo tợn.
- Miễn là bọn chúng không đón đường túm tôi ở đầu kia eo biển.
Extrê vội vã quay về tàu của ông ta để chuẩn bị đón những bất trắc.
Sau khi vượt qua đảo
Angticôxti, một cù lao lớn chỉ có toàn gấu trắng và chim biển, nguy cơ
chạm trán chiến hạm Anh coi như không còn nữa. Extrê leo lên boong lần
cuối cùng với viên sĩ quan trợ lý, để chào cáo biệt và cảm ơn.
BẢY LÁ BÀI THỨ BA


5


Mỗi lần Angêlic trở lại Gunxbôrô, mỗi lần thấy màu hồng ngọt ngào của
hai trái đồi lớn báo hiệu đã sắp đến nơi, nàng lại thấy trong lòng trào lên
một niềm vui sướng.
Những gian truân và bạc đãi mà mảnh đất này đã không hề ngần ngại gay ra
cho nàng cũng như sẽ gây thêm nữa không còn có ý nghĩa gì hết.
Trong con mắt nàng, tất cả những thứ đó đều nhuốm vẻ thần tiên! Nàng nhớ
lại cái giờ phút sau đó, tai nàng nghe thấy tiếng dây xích đang trở ra để thả
neo, ghìm con tầu lại, kết thúc chặng đường dài đầu tiên trên sông nước,
còn nàng thì đứng trên boong tàu nắm tay bé Ônôrin. Cùng với kỷ niểm trên
vang lên trong đáy lòng nàng tiếng kêu lặng lẽ của biết bao kẻ đã phải chịu
hành hạ, nay thoát khỏi ngục tù cũng như cái chết, họ đang thèm được quỳ
gói xuống và nói: " Ôi, thế giới mới đây rồi!..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.